13 thg 3, 2010

Cafe một mình

Sáng nay cafe một mình…

Net chập chờn vô hoài chả được

Ngồi vẩn vơ...uống bốn năm ly nước

Tô bún bò ...nuốt mãi...chẳng còn chi...


Café một mình hồn cứ mãi trôi đi

Nơi thật bình yên cả đồng hoa trắng

Có lá vàng rơi, có khung trời tĩnh lặng

và có em…


Lãng đãng mơ hồ chợt nhớ chợt quên

Chợt như thấy vẫn còn trong mộng

Biển khơi xanh và khung trời rộng

Chiếc thuyền tình trôi mãi…mênh mang…


Sáng nay lang thang…

Cho tim một chút hoang đàng lạc lối

Cho hồn đi xa…thật xa vời vợi

Và cho mình một góc … suy tư…

13.03.10





5 nhận xét:

  1. Sáng nay cà phê mấy người
    Văn phòng trở thành quán net
    Khúc nhạc nghe sao da diết
    Mọi người ngừng việc ngẩn ngơ...

    Sáng nay lướt web đọc thơ
    Thấy mình bỗng thành thi sĩ
    Chép ghi vài câu kỳ dị
    Có mắc cười cũng cấm cười đó nha!

    --Lady Ngọc Thùy--

    Trả lờiXóa
    Trả lời
    1. Lâu rồi ko thấy bà Ly đa Nghì Thọc ni hỉ? :D

      Xóa
    2. Bà nớ giờ quên luôn password yahoo. Roài lo chăm con thôi! :D

      Xóa
  2. Em ơi! Nếu em bỏ cái " Tô bún bò" và cái từ " nuốt mãi" đi thì bài thơ này thơ thật đấy em ạ! Chị thích chỗ ni nhứt nè "Café một mình hồn cứ mãi trôi đi

    Nơi thật bình yên cả đồng hoa trắng

    Có lá vàng rơi, có khung trời tĩnh lặng

    và có em…
    Câu thơ " và có em" tách ra như thế thật chơi vơi...
    Bài thơ bay đó em. Không phải đùa đâu.

    Trả lờiXóa
    Trả lời
    1. Dạ, cái này làm lâu rồi mà! Với lại em nổi tiếng thơ hay có mấy từ "ngang phè" theo cách nói của lão con Rùa(đã tuyệt tích). :))

      Xóa