tag:blogger.com,1999:blog-78273552938317542652024-02-19T08:35:52.750+07:00HớBao nhiêu là lá là hoa<br>
Bấy nhiêu là nhớ riêng cho một ngườiDuy Tuanhttp://www.blogger.com/profile/08934580372824443345noreply@blogger.comBlogger265125tag:blogger.com,1999:blog-7827355293831754265.post-72427883150292569542022-05-12T15:45:00.001+07:002022-05-12T16:03:49.637+07:00Con chim- người đi và đến<p> Ở quê tôi, và có lẽ là ở xứ tôi, Chim là loài vật được nhắc đến rất nhiều khi nói đến người đi, người đến, sự may mắn, sự xui xẻo... </p><p>Ví dụ như chim bồ câu: Nó là biểu tượng của hoà bình (nhưng xe bồ câu thì là biểu tượng khác nhiều), chim khách báo khách đến nhà, chim én báo mùa xuân sang, chim quạ báo điềm xui xẻo...</p><p>Ấn tượng nhất là chim Cú, báo tang gia. Tôi nhớ mẹ kể khi bà mất, chim cú kêu liên tục mấy ngày, có lẽ nó nhìn thấy gì đó mà loài người chia biết đến. Cũng như trước ngày ba tôi mất mấy ngày, nó cũng kêu liên tục, có lẽ là trùng hợp vì người chết do bệnh và già, khi thời tiết thay đổi đột ngột thì rất khó qua khỏi, đó cũng là thời điểm loài chim này dễ kiếm ăn hoặc thời điểm nó động tình...(Suy đoán cá nhân thôi, chả có bằng chứng khoa học nào).</p><p>CHIM VÀ NGƯỜI ĐI</p><p>Bỗng nhiên hôm nay viết về chim là do bài viết trước nhắc đến Cô tôi. Nhà Cô tôi cách nhà tôi tầm 50m đường rào và khá xa khi đi cửa chính. Ngày cô tôi mất, có con chim bay vào nhà tôi, tôi và ba tôi lặng lẽ bắt đem thả và vì sợ mọi người bảo rằng mê tín nên tôi không nói cho ai cho đến gần đây mới nhắc lại.</p><table align="center" cellpadding="0" cellspacing="0" class="tr-caption-container" style="margin-left: auto; margin-right: auto;"><tbody><tr><td style="text-align: center;"><a href="https://blogger.googleusercontent.com/img/b/R29vZ2xl/AVvXsEjdLBPoKFaEJ6kqcp7cdbjCktVFavtgBlVcQb0Hl8DZftUGXuuODBgQhdf-eWpvCg27HIW9KJqrZQShwGROc-fmxTw_yXRmc_HAkNs0WP0m4DRhlR0khC0nU6lioq7VIQKcH8jmSrpmmOy1uO-bDSI0ipkMNfilMcb_LwVfHHq8N2ycUMhgXGV_Iw6cyg/s918/chim-1.jpg" style="margin-left: auto; margin-right: auto;"><img border="0" data-original-height="455" data-original-width="918" height="318" src="https://blogger.googleusercontent.com/img/b/R29vZ2xl/AVvXsEjdLBPoKFaEJ6kqcp7cdbjCktVFavtgBlVcQb0Hl8DZftUGXuuODBgQhdf-eWpvCg27HIW9KJqrZQShwGROc-fmxTw_yXRmc_HAkNs0WP0m4DRhlR0khC0nU6lioq7VIQKcH8jmSrpmmOy1uO-bDSI0ipkMNfilMcb_LwVfHHq8N2ycUMhgXGV_Iw6cyg/w640-h318/chim-1.jpg" width="640" /></a></td></tr><tr><td class="tr-caption" style="text-align: center;">Con chim bay vào nhà ngày cô tôi mất</td></tr></tbody></table><br /><table align="center" cellpadding="0" cellspacing="0" class="tr-caption-container" style="margin-left: auto; margin-right: auto;"><tbody><tr><td style="text-align: center;"><a href="https://blogger.googleusercontent.com/img/b/R29vZ2xl/AVvXsEhWkeCtUzevRux6k67wzKZ_CXND-cvBIHq30UVKjIvEEY5nPjMcV-p7NViRPargz01HOPDyWHWWPj7oHSZuDY6WQglRSPsQ6YCMzq6jvXu08_ogc7ialH8Fw7zycC4ynf_QeMazhwk_1bA1DXCS5kW0AMi5W7K6v2TdTV5l5-7x4RRhRbFFm7J7SWD9ZQ/s1250/Chim%201-1.2.jpg" style="margin-left: auto; margin-right: auto;"><img border="0" data-original-height="938" data-original-width="1250" height="480" src="https://blogger.googleusercontent.com/img/b/R29vZ2xl/AVvXsEhWkeCtUzevRux6k67wzKZ_CXND-cvBIHq30UVKjIvEEY5nPjMcV-p7NViRPargz01HOPDyWHWWPj7oHSZuDY6WQglRSPsQ6YCMzq6jvXu08_ogc7ialH8Fw7zycC4ynf_QeMazhwk_1bA1DXCS5kW0AMi5W7K6v2TdTV5l5-7x4RRhRbFFm7J7SWD9ZQ/w640-h480/Chim%201-1.2.jpg" width="640" /></a></td></tr><tr><td class="tr-caption" style="text-align: center;">Con chim bay vào nhà đã được thả về tự nhiên</td></tr></tbody></table><br /><table align="center" cellpadding="0" cellspacing="0" class="tr-caption-container" style="margin-left: auto; margin-right: auto;"><tbody><tr><td style="text-align: center;"><a href="https://blogger.googleusercontent.com/img/b/R29vZ2xl/AVvXsEjYZwjojk1SHT6orgPQxhCz5sS-q1-tC1ECyBUwJvqlKdgmDC-_PZZB32wMh9Y0O34MmgurMN-T8wBGZ7hpVrF1hiLaukzyHbkKEeXmbP2q14-72EXs8rdc9K0_WsPpnHFgc3kFALUFnGpzWBXD8KiJnTeVW61RWUIgI7Hbqb18jiBfLSREnfhHnR9PNg/s937/Chim-1.1.jpg" style="margin-left: auto; margin-right: auto;"><img border="0" data-original-height="937" data-original-width="703" height="640" src="https://blogger.googleusercontent.com/img/b/R29vZ2xl/AVvXsEjYZwjojk1SHT6orgPQxhCz5sS-q1-tC1ECyBUwJvqlKdgmDC-_PZZB32wMh9Y0O34MmgurMN-T8wBGZ7hpVrF1hiLaukzyHbkKEeXmbP2q14-72EXs8rdc9K0_WsPpnHFgc3kFALUFnGpzWBXD8KiJnTeVW61RWUIgI7Hbqb18jiBfLSREnfhHnR9PNg/w480-h640/Chim-1.1.jpg" width="480" /></a></td></tr><tr><td class="tr-caption" style="text-align: center;">Con chim bay vào nhà ngày cô tôi mất</td></tr></tbody></table><br /><p>Tuy bài trừ mê tín nhưng tôi vẫn tin là cô tôi về nhà từ đường thăm nhà trước khi ra đi cho một cuộc sống mới.</p><p>link bài </p><p>https://www.facebook.com/photo/?fbid=10152339326543072&set=a.10150252250038072</p><p>https://www.facebook.com/hothiethoa/posts/10152339423598072</p><p><br /></p><p>CHIM VÀ NGƯỜI ĐẾN 1</p><p>Chuyện là hôm 10/3, lại một em chim lại vào nhà, lần này là nhà chị tôi, và người bắt vẫn là tôi. </p><p>Một anh Bìm Bịp trưởng thành, to, và dài (ý tôi nói là lông chim).</p><p>Vẫn như thường lệ, lễ là nhà tôi hội họp ăn uống, có khác là thêm người đến, lần này là một ông anh rất thân vẫn đỡ đầu cho tôi từ hồi tôi còn đói kém mất mùa hồi học đại học. Cũng mấy năm rồi và thật vui mừng cho dịp gặp mặt.</p><div class="separator" style="clear: both; text-align: center;"><a href="https://blogger.googleusercontent.com/img/b/R29vZ2xl/AVvXsEiO2Iwy_U1-0lE5yhjaPwBymuJ1NTwmuWZmBsjsbYpFuv015c6fsdB21yvkvKqo_BZU5snohgDlIrpV2CVlQpkDR161DuUsJeeU2wMF17m1VXm7dahYgK8f7slfi7tMfzX4tr-lFy5jH3THZy118xHGIrXfg_5iybsD16TJCwxxR0zhQ3NNAL1EqAVnwA/s938/Chim-2.jpg" style="margin-left: 1em; margin-right: 1em;"><img border="0" data-original-height="938" data-original-width="528" height="640" src="https://blogger.googleusercontent.com/img/b/R29vZ2xl/AVvXsEiO2Iwy_U1-0lE5yhjaPwBymuJ1NTwmuWZmBsjsbYpFuv015c6fsdB21yvkvKqo_BZU5snohgDlIrpV2CVlQpkDR161DuUsJeeU2wMF17m1VXm7dahYgK8f7slfi7tMfzX4tr-lFy5jH3THZy118xHGIrXfg_5iybsD16TJCwxxR0zhQ3NNAL1EqAVnwA/w360-h640/Chim-2.jpg" width="360" /></a></div><br /><div class="separator" style="clear: both; text-align: center;"><a href="https://blogger.googleusercontent.com/img/b/R29vZ2xl/AVvXsEgR-N_wmhFnQFHB69RKqyA2fQDPOZ7vttrJ1Tjg1fjzyIHYWyjoT8ezBxTFMSJnJDMfkvRAsABCl9O9hJdi-DhAh6WKPRZqMUio9QuYUhitOBqtwpMQDWRaCpP_Onz7XM_zJ6OyhyDZDvAqGvASGCxTgBl7oFjK_5WflVoKvPwuQ2dyDNSziiOAD-2rWA/s937/chim%202.2.jpg" style="margin-left: 1em; margin-right: 1em;"><img border="0" data-original-height="937" data-original-width="703" height="640" src="https://blogger.googleusercontent.com/img/b/R29vZ2xl/AVvXsEgR-N_wmhFnQFHB69RKqyA2fQDPOZ7vttrJ1Tjg1fjzyIHYWyjoT8ezBxTFMSJnJDMfkvRAsABCl9O9hJdi-DhAh6WKPRZqMUio9QuYUhitOBqtwpMQDWRaCpP_Onz7XM_zJ6OyhyDZDvAqGvASGCxTgBl7oFjK_5WflVoKvPwuQ2dyDNSziiOAD-2rWA/w480-h640/chim%202.2.jpg" width="480" /></a></div>https://www.facebook.com/hothiethoa/posts/10160717054718072<div><br /><p>CHIM VÀ NGƯỜI ĐẾN 2</p><p>Hôm nay chim lại về, quần</p><p>_ hùng vui sum họp tưng bừng nhà tôi</p><div class="separator" style="clear: both; text-align: center;"><a href="https://blogger.googleusercontent.com/img/b/R29vZ2xl/AVvXsEhVpK9a0o7t08s0ruAEdqnDfFZmMURJKskW_bbl9nGooqT-Y-uAZDL5nVdzkDDxKYly-wlxxvIAAt07hbGMaC3EL75qTGSYLsEPWppCfaLizlZM2oIfvNDFXWB5znML8FuQGwz5z2rscYHodrj_9Qt_BOOHWlKA8tSyArQVDegZTet0A58Hf_m4oWRBXg/s776/Chim-3%20(2).jpg" style="margin-left: 1em; margin-right: 1em;"><img border="0" data-original-height="487" data-original-width="776" height="402" src="https://blogger.googleusercontent.com/img/b/R29vZ2xl/AVvXsEhVpK9a0o7t08s0ruAEdqnDfFZmMURJKskW_bbl9nGooqT-Y-uAZDL5nVdzkDDxKYly-wlxxvIAAt07hbGMaC3EL75qTGSYLsEPWppCfaLizlZM2oIfvNDFXWB5znML8FuQGwz5z2rscYHodrj_9Qt_BOOHWlKA8tSyArQVDegZTet0A58Hf_m4oWRBXg/w640-h402/Chim-3%20(2).jpg" width="640" /></a></div><br /><p><br /></p></div>Duy Tuanhttp://www.blogger.com/profile/08934580372824443345noreply@blogger.com0tag:blogger.com,1999:blog-7827355293831754265.post-31826391630533914552022-05-12T08:50:00.004+07:002022-05-12T08:57:46.242+07:00Cái Cần Dọt Nước và Con ong Bầu<p> Tuổi thơ tôi có rất nhiều điều mà nay đã xoá dần theo năm tháng. Có nhiều lý do để nó biến mất, con người sáng tạo ra rất nhiều thứ từ khi có điện, và càng biến mất nhanh hơn từ khi có máy vi tính. Một trong những thứ mà trong xã hội hiện đại tôi không còn tìm thấy là cái cần " dọt" nước, công cụ dùng lấy nước sinh hoạt từ giếng cho gia đình tôi một quãng thời gian dài cho tới khi bị bơm và nước máy thay thế.</p><p>Thật ra chính tả tôi không biết chính xác là "cần Vọt", "Cần Giọt" hay "cần dọt", tôi chả muốn tra google về từ đó, vì dù nó thế nào thì quê tôi vẫn phát âm là cần dọt. Với tôi, chữ viết chính tả chỉ là biểu hiện của ngôn ngữ nói, và sai chính tả chẳng qua là chữ viết chưa đủ tầm, chưa đủ khả năng thể hiện hết ngôn ngữ nói mà thôi. </p><p>Viết đến đây tự nhiên tôi nghĩ đến một giai đoạn nào đó, loài người sẽ mở rộng thêm bảng mã Unicode hiện tại thành EveCode. Ý của tôi Eve trong chữ every things, có nghĩa là mọi thứ (vật thể và phi vật thể) à không phải Uni có nghĩa là Vũ trụ, vạn vật như hiện tại. Khi đó ngôn ngữ số có khả năng biểu đạt được mọi loại ngôn ngữ loài chim thú cá....</p><p>Quay lại chủ đề cái cần "dọt" (mà đúng chính tả có thể là cần vọt, tôi không chắc và một lần nữa vẫn dùng từ cần dọt nhé), nó là một công cụ lấy nước từ giếng với 5 phụ kiện chính : </p><p>- Một cây cột gỗ trong cỡ DN200 (219mm) cao 5m, đóng vai trò chịu đòn bẩy,.</p><p>- Một cây tre cái dài tầm 6m, loại tre cái to cỡ ống DN100 (110mm), </p><p>-Cột cây tre tầm vông tầm 5m</p><p>- Một khối sắt tầm 10kg</p><p>- 1 cái gàu có thể chứa tầm 8 lít nước</p><p>Cây tre cái một đầu buộc vào cây tre tầm vông, một đầu buộc vào khối thép, và gác lên cây cột sao tỷ lệ tầm 4/2. </p><p>Cây tre tầm vông đầu kia buộc vào cái gàu. </p><p>Trông cái cần vọt nước nó như thế này:</p><div class="separator" style="clear: both; text-align: center;"><a href="https://blogger.googleusercontent.com/img/b/R29vZ2xl/AVvXsEihrPaP3OIex6CvISZKWuSlNDCjDCCTKi4s_5SRsSum7z8MOB136iX30EJSwoGJAw_D58q65aQ8-LGYGVYHXID7CZeON3V0cC5TCyD63hY262ftfWl8AGLZA6_5Aza65A7nr2mivcwhYr6vWY85_vPQKHhjDvT4uK-CgWEr_Rkb5i8wMeAkZqsnWepkHA/s3010/C%E1%BA%A7n%20d%E1%BB%8Dt%20n%C6%B0%E1%BB%9Bc.jpg" style="margin-left: 1em; margin-right: 1em;"><img border="0" data-original-height="2250" data-original-width="3010" height="478" src="https://blogger.googleusercontent.com/img/b/R29vZ2xl/AVvXsEihrPaP3OIex6CvISZKWuSlNDCjDCCTKi4s_5SRsSum7z8MOB136iX30EJSwoGJAw_D58q65aQ8-LGYGVYHXID7CZeON3V0cC5TCyD63hY262ftfWl8AGLZA6_5Aza65A7nr2mivcwhYr6vWY85_vPQKHhjDvT4uK-CgWEr_Rkb5i8wMeAkZqsnWepkHA/w640-h478/C%E1%BA%A7n%20d%E1%BB%8Dt%20n%C6%B0%E1%BB%9Bc.jpg" width="640" /></a></div><br /><p>Nguyên lý hoạt động là ta cầm cái thanh tre tầm vông buộc gàu, kéo xuống giếng, khối sắt được nâng lên theo nguyên lý đòn bẩy nên kéo nhẹ nhàng lắm, nâng khối sắt sau thanh tre cái lên, khi nước đầy gàu thì kéo lên, cũng nhẹ nhàng như khi kéo xuống, Nhẹ nhàng như cách ta bập bênh vậy, đứa trẻ tầm 6-7 tuối như tôi hồi đó có thể nâng 1 khối nước bằng trọng lượng của mình.</p><p>Đấy, cây cần dọt nước nhà tôi nó như thế. Nhưng liên quan đếch gì con ong Bầu.</p><p>Chuyện là thế này- ong Bầu - nghe cái tên là biết ong Cái rồi, (thật ra tôi chớ hề biết giới tính của nó, và tương tự, tôi chả muốn tra google, lổ hổng kiến thức đủ lớn rồi, bộ nhớ ngập rồi, nhét cái này vô thì phải xoá cái kia ra, nên những kiến thức "cho vui" thì biết vậy thôi, đừng cố nhồi vào đầu làm gì), nó là một loài ong khá đặc biệt, bởi vì tới nay tôi chỉ biết đến nó là một loài ong duy nhất đóng vai Single Mom (bầu bì gì mà tự làm hết, từ kiếm mồi đến làm tổ đến ...đốt người ta), không đi thành đàn, đi về một mình thôi. Nhà của nó đóng ở một vị trí khá đặc biệt, đó là cây tre tầm vông khô, mà vị trí ưa thích nhất của ẻm là trên cây tre tầm vông mà nhà tôi làm "cần dọt nước".</p><p>Lỡ may khi kéo nước mà cầm trúng cái lỗ ra vào tổ của ẻm thì ẻm chích cho 1 phát. Nhức ....óc luôn chứ không phải tới nách thôi đâu.</p><table align="center" cellpadding="0" cellspacing="0" class="tr-caption-container" style="margin-left: auto; margin-right: auto;"><tbody><tr><td style="text-align: center;"><a href="https://blogger.googleusercontent.com/img/b/R29vZ2xl/AVvXsEitGet3nd3lHlB97d39ynk608IUaE5SZ4tJ8k-t-54M1kgKS_SbdvlX_Z8sRfcTCfZk7J7r7EjFmwuOytw9a-mceJ7U9gHU5tiLDBa8ix7zT7kPk2j7qXcKrM4h46zj32-bTSU5DqAaGfOO9IHUwWeNWX039AMkEH2672GWs1THukgwX3z1zhPBnfzsOQ/s4000/20220412_064606.jpg" style="margin-left: auto; margin-right: auto;"><img border="0" data-original-height="4000" data-original-width="2250" height="640" src="https://blogger.googleusercontent.com/img/b/R29vZ2xl/AVvXsEitGet3nd3lHlB97d39ynk608IUaE5SZ4tJ8k-t-54M1kgKS_SbdvlX_Z8sRfcTCfZk7J7r7EjFmwuOytw9a-mceJ7U9gHU5tiLDBa8ix7zT7kPk2j7qXcKrM4h46zj32-bTSU5DqAaGfOO9IHUwWeNWX039AMkEH2672GWs1THukgwX3z1zhPBnfzsOQ/w360-h640/20220412_064606.jpg" width="360" /></a></td></tr><tr><td class="tr-caption" style="text-align: center;">Chị ong Bầu hút nhuỵ hoa mai nhà tôi</td></tr></tbody></table><br /><div class="separator" style="clear: both; text-align: center;"><br /></div>Mỗi khi bị ong cắn, thì tôi hay đi sang nhà cô tôi xin vôi ăn trầu bôi lên. Tôi chả biết có khỏi không nhưng nghe nói là sẽ đỡ đau. (Cái này cũng lười tìm hiểu nốt). <div>Và Vôi ăn trầu từ khi cô tôi mất đến nay tôi không còn biết xin ở đâu nữa, có lẽ nó là món thứ 2 biến mất khỏi cuộc sống tôi từ khi về với loài người hiện đại</div><div><br /><div class="separator" style="clear: both; text-align: center;"><iframe allowfullscreen="" class="BLOG_video_class" height="386" src="https://www.youtube.com/embed/Ni7PG6DJptQ" width="464" youtube-src-id="Ni7PG6DJptQ"></iframe></div><br /><p><br /></p></div>Duy Tuanhttp://www.blogger.com/profile/08934580372824443345noreply@blogger.com0tag:blogger.com,1999:blog-7827355293831754265.post-37577272723352044312021-08-14T02:48:00.005+07:002021-08-14T02:48:46.359+07:00Vẩn vơ<br /><br /> Hôm nọ vẩn vơ màu hoa tím<br /><br />Có biết theo dòng lạc chốn nao<br /><br />Ta tìm ký ức ngày năm cũ<br /><br />Cho hồn ngơ ngẩn chút hư hao<br /><br />Duy Tuanhttp://www.blogger.com/profile/08934580372824443345noreply@blogger.com0tag:blogger.com,1999:blog-7827355293831754265.post-51562621328869688692018-12-19T11:17:00.003+07:002018-12-19T11:17:49.292+07:00Tự vấnTơ vò trăm nghìn mối<br />
Trái đất hay hình tròn<br />
Bóng chiều hay đêm tối<br />
Bao sóng lòng lo toan<br />
<br />
Cây nhiều hoa nhiều trái<br />
Gió đùa lá héo hon<br />
Tànn thu vàng đất rụng<br />
Trơ gầy một góc non<br />
<br />
Đâu nửa đời dâu bể<br />
Ai cho ai hẹn thề<br />
Mùa đông về lạnh giá<br />
Còn gì sau cơn mê<br />
<br />
Dẫu thời gian trở lại<br />
Cũng sẽ thế mà thôi<br />
Dòng thời gian chảy mãi<br />
Lững lờ sẽ cuốn trôi<br />
<br />
Ta nhìn ta tìm ý<br />
Ta nhìn tâm rõ ràng<br />
Đúng và sai ....suy nghĩ<br />
Chớ để lòng hoang man<br />
<br />
19.12.18 Duy Tuanhttp://www.blogger.com/profile/08934580372824443345noreply@blogger.com1tag:blogger.com,1999:blog-7827355293831754265.post-31365845630103468362018-09-25T13:13:00.002+07:002018-09-25T13:13:31.454+07:00Chuếnh choángNhững lời thơ như có ứa máu trong tim<br />
Trong phút chốc vỡ òa trôi lạc mất<br />
Như men say đưa ta vào ngầy ngật<br />
Trái đất tròn hay trái đất hình vuông<br />
<br />
Cánh rừng già về ngập tiếng chim muông<br />
Xào xạc lá, rì rào trong bối rối<br />
Chằng chịt gai leo mịt mờ không lối<br />
Bước hoang đàng, lỡ, bước tiếp chốn trần gian<br />
<br />
Tiếng giày khua trên đám lá khô vang<br />
Rồm rộp đôi chân, ngập ngừng sa hố<br />
Có người thợ săn vô tình tha ngộ<br />
Bẫy nhân gian lầm lỡ bước chân vào<br />
<br />
Đến đoạn đường đến một bước chân chao<br />
Tìm đốt hết những mong manh còn lại<br />
Có còn không, chẳng còn gì, mê mãi<br />
Ta mơ hồ còn tại những cơn say<br />
<br />
Ta bây giờ, hay ta của hôm nay<br />
Hớ<br />
25.09.18Duy Tuanhttp://www.blogger.com/profile/08934580372824443345noreply@blogger.com0tag:blogger.com,1999:blog-7827355293831754265.post-28025002846002568752018-09-01T19:49:00.000+07:002018-09-01T19:49:11.215+07:00Some timeSome time for down<br />Some time too miss<br />Where are you now<br />For get my kissDuy Tuanhttp://www.blogger.com/profile/08934580372824443345noreply@blogger.com0tag:blogger.com,1999:blog-7827355293831754265.post-40590724844871337242017-12-10T16:06:00.003+07:002017-12-10T16:08:34.571+07:00Đợi kèo<div class="separator" style="clear: both; text-align: center;">
<a href="https://blogger.googleusercontent.com/img/b/R29vZ2xl/AVvXsEgyEjNnlUbnKtGhfA5Zx3yXEonMqWyxOv1NhMztelYx1EhUz2nGgDWdbVL-PWdyFuoE3RBPMZ5Hafj4H1PFK35i8KqGVvpYz8nxO33sfIBvXI7QBTw1gQEAYj3vloUY4V24QlrPtgJf5cZ_/s1600/20171210_140614.jpg" imageanchor="1" style="margin-left: 1em; margin-right: 1em;"><img border="0" data-original-height="1200" data-original-width="1600" height="480" src="https://blogger.googleusercontent.com/img/b/R29vZ2xl/AVvXsEgyEjNnlUbnKtGhfA5Zx3yXEonMqWyxOv1NhMztelYx1EhUz2nGgDWdbVL-PWdyFuoE3RBPMZ5Hafj4H1PFK35i8KqGVvpYz8nxO33sfIBvXI7QBTw1gQEAYj3vloUY4V24QlrPtgJf5cZ_/s640/20171210_140614.jpg" width="640" /></a></div>
Hôm nay hoa nắng ươm nhiều quá<br />
Rũ bớt cơn mưa tự hổm rày<br />
Bên sông còn có người trông hạ<br />
Bạn có chia sầu kịp tối nay.<br />
Hớ 10-12-2017Duy Tuanhttp://www.blogger.com/profile/08934580372824443345noreply@blogger.com0tag:blogger.com,1999:blog-7827355293831754265.post-27525623180739811762015-12-07T15:24:00.002+07:002015-12-07T15:24:22.422+07:00Với thơ<div dir="ltr" style="text-align: left;" trbidi="on">
<div class="separator" style="clear: both; text-align: center;">
<a href="https://blogger.googleusercontent.com/img/b/R29vZ2xl/AVvXsEhTEDXeDBzMm2NhIl2i6SiyX5005uFo-kNHSFIZr_jL6xMjSCUXnUzgoC7U7UzIkNfhvh9mIVT9eZk9yfZX3DXTcW3kvawUA_Oc4rrYmTgTyVfp-iu2ALlGlKrMoiEDjKahI9X0HPR88TS1/s1600/Th%25E1%25BA%25A3%252520th%25C6%25A1%255B1%255D.jpg" imageanchor="1" style="margin-left: 1em; margin-right: 1em;"><img border="0" height="265" src="https://blogger.googleusercontent.com/img/b/R29vZ2xl/AVvXsEhTEDXeDBzMm2NhIl2i6SiyX5005uFo-kNHSFIZr_jL6xMjSCUXnUzgoC7U7UzIkNfhvh9mIVT9eZk9yfZX3DXTcW3kvawUA_Oc4rrYmTgTyVfp-iu2ALlGlKrMoiEDjKahI9X0HPR88TS1/s400/Th%25E1%25BA%25A3%252520th%25C6%25A1%255B1%255D.jpg" width="400" /></a></div>
Có những con người rất yêu thơ<br />Rằng xem như con <br />Đứa con tinh thần không nỡ dứt<br />Đứa con mang nặng sau nhiều ngày thao thức<br />Vậy mà sao nỡ xóa<br />Viết<br />Xóa<br />Sát nhân?<br />Hay tâm thần?<br /><br />Có những người chẳng viết nổi thơ<br />Lang thang khắp diễn đàn facebook<br />Đem những đứa con<br />Người ta ngày đêm chăm chút<br />Làm của riêng<br />Và tên riêng<br />Tham lam<br />Hư danh<br />Hay là làm gì vậy?<br /><br />Có những người chỉ xem thơ là trò vui<br />Cho nên viết đâu cần chăm chút lắm<br />Và người xem đây đây tràn phóng khoáng<br />Những đứa con sinh ra rất tình cờ<br />Có xóa đâu<br />Ai làm gì hắn bây giờ<br />Vui<br />Yêu<br />Hay chỉ là trút gánh tâm tư<br /><br />Có những người không viết nổi thơ<br />Và đến giờ đọc thơ không nổi<br />Chợt thấy mình<br />Có lỗi ...<br />
<br />
<b>Hớ.</b><br />
<b>07/12/2015</b></div>
Duy Tuanhttp://www.blogger.com/profile/08934580372824443345noreply@blogger.com4tag:blogger.com,1999:blog-7827355293831754265.post-23010264015861380292015-09-29T11:51:00.000+07:002015-09-29T11:51:22.771+07:00Kiếm tìm một chút suy tư<div dir="ltr" style="text-align: left;" trbidi="on">
Ta rung động khi mùa đông sắp rụng<br />
Có hình dung đưa bóng đến hùng dinh<br />
Từng luống rạ đan xen cùng lá rụng<br />
Có đồi minh soi bóng của đôi mình<br />
Hớ<br />
29.09.15 </div>
Duy Tuanhttp://www.blogger.com/profile/08934580372824443345noreply@blogger.com3tag:blogger.com,1999:blog-7827355293831754265.post-38878561849577137102015-06-16T12:54:00.000+07:002015-06-16T13:21:02.881+07:00Một ngày nào đó<div dir="ltr" style="text-align: left;" trbidi="on">
Một ngày nào đó, khi thế giới không còn liên quan gì đến ta, và ta chả cần quan tâm gì đến. Đơn giản là ta đã ra đi. Chắc gì ta đã chết.<br />
Khi thế giới không quan tâm gì đến ta<br />
Nghĩa là ta đã chết<br />
Khi ta không quan tâm gì đến thế giới<br />
Nghĩa là thế giới chấm hết<br />
Khi thế giới không quan tâm gì đến ta và ta cố gắng hiện diện trong thế giới<br />
Nghĩa là trái đất này có thêm một hồn ma.<br />
Khi ta không còn quan tâm gì đến thế giới và thế giới vẫn cứ lởn vởn quanh ta<br />
Thì ta gọi đó là gì?<br />
Đời gọi đó là gì?<br />
Thế giới không là hồn ma, vì nếu là hồn ma thì là một hồn ma quá to lớn. Bóng nó trải dài hơn cả bóng cây KhơNia trong truyền thuyết. Thế giới vẫn lởn vởn quanh ta và ta chỉ có thể làm ngơ như không thấy. <br />
Đã có lúc nào đó, người ta gọi nhau là cả thế giới.<br />
21.05.2015</div>
Duy Tuanhttp://www.blogger.com/profile/08934580372824443345noreply@blogger.com7tag:blogger.com,1999:blog-7827355293831754265.post-75197036643655980082014-11-12T21:47:00.000+07:002014-11-12T21:47:12.783+07:00Bao Giờ Có Mùa Thu -2<div dir="ltr" style="text-align: left;" trbidi="on">
Chẳng biết vô tình hay cố ý, nhưng tôi đồng cảm với những gì em viết. Những bài thơ của em tôi lần lượt phổ nhạc, được khá nhiều động viên của bạn bè, anh em. Sau ca khúc <a href="http://hothiethoa.thiamlau.com/2013/03/ca-khucbao-gio-co-mua-thu.html" target="_blank">Bao Giờ Có Mùa Thu</a>, ra mắt năm 2012. Hôm rồi, em lại post <a href="http://uyenuyen.thiamlau.com/2014/10/bao-gio-co-mua-thu-2.html" target="_blank">Bao giờ có mùa thu -2</a> và tôi cho lên nhạc luôn.<br />
Cảm ơn <a class="g-profile" href="https://plus.google.com/114472587286614748324" target="_blank">+Phương Uyên</a> đã đem về những bài thơ tràn đầy cảm xúc.<br />
<br />
<span style="font-size: large;">BAO GIỜ CÓ MÙA THU - 2</span><br />
<br />
<i>Thơ: Uyên Uyên</i><br />
<i>Nhạc: Hớ</i><br />
<br />
Đã thu chưa ? sao chẳng thấy ai khen<br />
Mùi hoa sữa nồng nàn con phố nhỏ ?<br />
Tìm không thấy lá vàng bay theo gió<br />
Em hai lăm cũng xếp bỏ khăn choàng.<br />
<br />
Thu không về vì.. anh mãi lo toan<br />
<br />
Hay yêu thương chẳng quyện làn tóc rối?<br />
Em ngày xưa chẳng làm anh nhớ nổi<br />
Chút dư âm ... trên đầu lưỡi hạ tàn ?<br />
<br />
Thu lặng yên , thu cứ mơ màng<br />
chẳng biết đến - đi- hay ở lại <br />
miền không anh em giật mình hoang hải<br />
chiếc lá xanh cũng ái ngại thu mình<br />
<br />
nhường khoảng trời ... cho thu mãi đẹp xinh<br />
vàng hoa cúc , nao lòng -hoa sữa<br />
Để chênh vênh-em - một chiều ngược gió<br />
hỏi mùa thu .. bao giờ có ...mùa thu ?<br />
<b>UyênUyên , 3AM 19.08.13</b><br />
<br />
<i>Phổ Nhạc: 10-2014.</i><br />
<br />
<iframe allowfullscreen="" frameborder="0" height="315" src="//www.youtube.com/embed/NxBPfXcctFg?list=UU3fZTajTdahXypr4JsmXpnw" width="560"></iframe><br />
<br />
<br />
<br /></div>
Duy Tuanhttp://www.blogger.com/profile/08934580372824443345noreply@blogger.com11tag:blogger.com,1999:blog-7827355293831754265.post-40351580810412526092014-05-30T09:10:00.000+07:002016-05-30T09:11:08.142+07:00Bỏ lại<div dir="ltr" style="text-align: left;" trbidi="on">
Ta đi tìm thương nhớ<br />
Xóa đi những đọa đày<br />
Không còn ai để đợi<br />
Thả diều về với mây<br />
<br />
Ta đi tìm quên lãng<br />
Bao ký ức nhạt nhòa<br />
Trên lối về chạng vạng<br />
Chỉ một màu tàn tro<br />
<br />
Ta đâu còn những lúc<br />
Buông phím những mong chờ<br />
Bỏ quên rồi cảm xúc<br />
Đưa ta vào câu thơ<br />
<br />
<b>Hớ - 30.05.16</b></div>
Duy Tuanhttp://www.blogger.com/profile/08934580372824443345noreply@blogger.com0tag:blogger.com,1999:blog-7827355293831754265.post-36031785962947665432014-05-21T10:25:00.001+07:002014-05-21T10:25:18.035+07:00Đôi Khi<div dir="ltr" style="text-align: left;" trbidi="on">
<div class="separator" style="clear: both; text-align: center;">
<a href="https://blogger.googleusercontent.com/img/b/R29vZ2xl/AVvXsEghlQ5Fe4M9Ax3lIAXM1CF0wge9sESAtvzlqG3yKyNce3Ak2Td6vXacEWVUmQEVxgi-viSNnEy9tb4ojDkUVDFTgGMNrAbqsVVe-iTV7rP4ThsvluaUGTQhF2iFa7BwhKFcyo55NHYr0vT5/s1600/lonely.jpg" imageanchor="1" style="margin-left: 1em; margin-right: 1em;"><img border="0" src="https://blogger.googleusercontent.com/img/b/R29vZ2xl/AVvXsEghlQ5Fe4M9Ax3lIAXM1CF0wge9sESAtvzlqG3yKyNce3Ak2Td6vXacEWVUmQEVxgi-viSNnEy9tb4ojDkUVDFTgGMNrAbqsVVe-iTV7rP4ThsvluaUGTQhF2iFa7BwhKFcyo55NHYr0vT5/s1600/lonely.jpg" height="640" width="425" /></a></div>
<br /><br /><br />Đôi khi thơ đầy nước mắt<br />Mà tim có thấy gì đâu<br />Đôi khi vần không thành tiếng<br />Mà sao nặng trĩu tim sâu<br /><br />Đôi khi mơ màng góc vắng<br />Tìm quên nỗi nhớ nào xa<br />Đôi khi rộn ràng trên phố<br />Lướt hoài mà ngỡ chưa qua<br /><br />Ta đi theo màu áo tím<br />Sao quanh ngập đỏ xanh vàng<br />Bao nhiêu đong đầy thương mến<br />Rơi vào vũng xoáy man man<br /><br />Ta đi theo màu lá biếc<br />Đôi khi nghe gió bên thềm<br />Vi vu bao lời tha thiết<br />Đưa vào giấc mộng êm êm<br /><br />Đôi khi ngỡ là nắng ấm<br />Chợt đâu mưa gió đong đầy<br />Thời gian trôi hoài nhanh- chậm<br />Cũng tàn theo mỗi phút giây.<br /><br />[b]Hớ. 21.05.14[/b]</div>
Duy Tuanhttp://www.blogger.com/profile/08934580372824443345noreply@blogger.com8tag:blogger.com,1999:blog-7827355293831754265.post-13037876196769060782014-04-11T10:42:00.000+07:002014-04-11T10:42:08.969+07:00Thương Bạn<div dir="ltr" style="text-align: left;" trbidi="on">
<div class="separator" style="clear: both; text-align: center;">
<a href="http://3.bp.blogspot.com/-m-Ne7GlsEug/U0N6zMdO-xI/AAAAAAAAr7M/dnm6QUrzZBE/w878-h493-no/chemgio.JPG" imageanchor="1" style="margin-left: 1em; margin-right: 1em;"><img border="0" src="http://3.bp.blogspot.com/-m-Ne7GlsEug/U0N6zMdO-xI/AAAAAAAAr7M/dnm6QUrzZBE/w878-h493-no/chemgio.JPG" height="223" width="400" /></a></div>
<br />
( Ăn theo bài Thương Vợ của cụ Tú)<br />
<br />
Quanh năm chém gió ở trên Face<br />
Tám đủ trăm phương với một bầy<br />
Lụm cụm Ba Gờ khi mạng rớt<br />
Lò dò Quai Lét buổi on lai<br />
Làm thơ, chép nhạc, còm dăm chị<br />
Úp ảnh, truyện cười, tag mấy tay<br />
Ôi đệch cái đời sao sướng thế<br />
Bạn hiền thiếu rượu...thế này đây!<br />
<br /><b>
Hớ 08.04.2014</b><br />
Nhân dịp cụ Phở lôi đống ảnh lên face chém gió!<br />
<br />
* Một phiên bản khác được cô Chiêu <a class="g-profile" href="https://plus.google.com/108404809956284394418" target="_blank">+Tuyet Dung Truong</a> sửa lại như sau <br />
<br />
Quanh năm chém gió ở trên Face<br />
Tám đủ trăm phương với một bầy<br />
Lụm cụm Ba Gờ khi mạng rớt<br />
Lò dò Quai Lét buổi on lai<br />
Làm thơ, chép nhạc, còm dăm chị<br />
Úp ảnh, truyện cười, tag mấy tay<br />
Ôi đệch cái đời sao sướng thế<br />
Bạn hiền<b> Ế Vợ</b>...thế này đây!</div>
Duy Tuanhttp://www.blogger.com/profile/08934580372824443345noreply@blogger.com5tag:blogger.com,1999:blog-7827355293831754265.post-48691835244033570232014-02-15T12:47:00.003+07:002014-02-15T13:04:58.025+07:00Thi Bá Chớp mắt<div dir="ltr" style="text-align: left;" trbidi="on"><div dir="ltr" style="text-align: left;" trbidi="on"><br />
<br />
<object height="360" width="640"><param name="movie" value="//www.youtube.com/v/8AUlHXhSiWo?hl=vi_VN&version=3"></param><param name="allowFullScreen" value="true"></param><param name="allowscriptaccess" value="always"></param><embed src="//www.youtube.com/v/8AUlHXhSiWo?hl=vi_VN&version=3" type="application/x-shockwave-flash" width="640" height="360" allowscriptaccess="always" allowfullscreen="true"></embed></object></div><br />
Thi Ẩm Lâu chứng kiến bao nhiêu nhân sĩ đến và ra đi, những con người tài hoa ấy đem lại sức sống cho diễn đàn thân thương này. Mỗi sự vắng bóng để lại nhiều mất mát. Và một trong những sự mất mát to lớn ấy là khi Thi Bá rời diễn đàn.<br />
<br />
Biết anh từ khi còn bên diễn đàn Võ lâm, với kiến thức uyên thâm, trình Hán Ngữ hơn người, cộng với khả năng phân tích sâu sắc, Thi Bá đã áp đảo quần hùng bằng cách chém hài hước. Con người tài hoa ấy đã biến 1 bài thơ tuyệt tác thành một bài chọc cười, một bức tranh gớm òm thành một tác phẩm kinh điển.Mỗi khi anh về chatbox<a href="http://thiamlau.com/forum/index.php"> Thi Ẩm Lầu</a> đọc không kịp chữ mới thôi<br />
Rất mong một ngày anh về lại diễn đàn.<br />
Thật sự nhớ.<br />
<br />
Một vài bài hát cho Người<br />
<br />
</div><object width="640" height="360"><param name="movie" value="//www.youtube.com/v/oH4P9vR0cPY?version=3&hl=vi_VN"></param><param name="allowFullScreen" value="true"></param><param name="allowscriptaccess" value="always"></param><embed src="//www.youtube.com/v/oH4P9vR0cPY?version=3&hl=vi_VN" type="application/x-shockwave-flash" width="640" height="360" allowscriptaccess="always" allowfullscreen="true"></embed></object><br />
<br />
<object width="480" height="360"><param name="movie" value="//www.youtube.com/v/B2TujPYI-MI?version=3&hl=vi_VN"></param><param name="allowFullScreen" value="true"></param><param name="allowscriptaccess" value="always"></param><embed src="//www.youtube.com/v/B2TujPYI-MI?version=3&hl=vi_VN" type="application/x-shockwave-flash" width="480" height="360" allowscriptaccess="always" allowfullscreen="true"></embed></object><br />
<object width="640" height="480"><param name="movie" value="//www.youtube.com/v/xaXgizsy3Wo?hl=vi_VN&version=3"></param><param name="allowFullScreen" value="true"></param><param name="allowscriptaccess" value="always"></param><embed src="//www.youtube.com/v/xaXgizsy3Wo?hl=vi_VN&version=3" type="application/x-shockwave-flash" width="640" height="480" allowscriptaccess="always" allowfullscreen="true"></embed></object>Duy Tuanhttp://www.blogger.com/profile/08934580372824443345noreply@blogger.com3tag:blogger.com,1999:blog-7827355293831754265.post-12533100986157499812014-02-12T23:04:00.001+07:002014-02-12T23:04:21.488+07:00Quả đất chia đôi (bài thứ n)<div dir="ltr" style="text-align: left;" trbidi="on">
<div class="separator" style="clear: both; text-align: center;">
<a href="https://blogger.googleusercontent.com/img/b/R29vZ2xl/AVvXsEjdKpfdOubxWwsIOph7LLR9VPQedzv686xczohP-CWIEhOQ61czcIyElTZ9LKc0x_81Y_H707uiS4jJzomc53Obm804_r9JQaIjkZKZHdQExtOZgNlafuSBKoAOy1g7un1c3d7o7MfNwPwM/s1600/qua+dat+chia+doi.jpg" imageanchor="1" style="margin-left: 1em; margin-right: 1em;"><img border="0" src="https://blogger.googleusercontent.com/img/b/R29vZ2xl/AVvXsEjdKpfdOubxWwsIOph7LLR9VPQedzv686xczohP-CWIEhOQ61czcIyElTZ9LKc0x_81Y_H707uiS4jJzomc53Obm804_r9JQaIjkZKZHdQExtOZgNlafuSBKoAOy1g7un1c3d7o7MfNwPwM/s1600/qua+dat+chia+doi.jpg" height="275" width="320" /></a></div>
Một ngày kia ngỡ quả đất lại tròn<br />
Nửa Đông- Đoài quay về hợp nhất<br />
Có một thoáng mừng vui chất ngất<br />
Vẽ màu hồng trên giá đỡ thời gian<br />
<br />
Một ngày kia quả đất ngỡ ngập tràn<br />
Những tiếng trẻ thơ,những màu xanh hy vọng<br />
Hai nửa cô đơn hòa khung trời rộng<br />
Đón nắng hồng, gió lộng giữa không gian<br />
<br />
Một ngày kia những ngỡ...chợt mây ngàn<br />
Trôi với hư vô bỏ mảnh trời lặng lẽ<br />
Tìm đâu thấy quả đất tròn như thời son trẻ<br />
Trái đất bao lần ngỡ hợp hóa thành tan<br />
<br />
Một ngày kia nửa trái đất bỏ hoang<br />
Chẳng tha thiết cấy cày, chẳng tiếng cười khúc khích<br />
Chuyện trái đất tròn chỉ còn trong cổ tích<br />
Giữa chốn này chỉ một mớ ngổn ngang<br />
<br />
Và ngày qua một nửa vẫn lang thang...<br />
<span style="font-weight: bold;">Hớ 120214</span></div>
Duy Tuanhttp://www.blogger.com/profile/08934580372824443345noreply@blogger.com10tag:blogger.com,1999:blog-7827355293831754265.post-38378732449618153262014-01-28T11:31:00.005+07:002014-01-28T11:31:55.020+07:00Bến đỗ nào cho những bình yên<div dir="ltr" style="text-align: left;" trbidi="on">
<div class="separator" style="clear: both; text-align: center;">
<a href="https://blogger.googleusercontent.com/img/b/R29vZ2xl/AVvXsEjhkJd37lRb3IGlLQPoaXc7kxJZ_EMwmflsAjXAWRGvUkXbSQO32gnPsJOJFcsaYX8lRTzTs6lAU_ya5V7EEvFuEBwGekF0VyNrFJx27e_phTrZcsxa6Q7SPKixopjpIiPhWjHSXMtJqRgG/w958-h709-no/IMG_20140125_163107.jpg" imageanchor="1" style="margin-left: 1em; margin-right: 1em;"><img border="0" src="https://blogger.googleusercontent.com/img/b/R29vZ2xl/AVvXsEjhkJd37lRb3IGlLQPoaXc7kxJZ_EMwmflsAjXAWRGvUkXbSQO32gnPsJOJFcsaYX8lRTzTs6lAU_ya5V7EEvFuEBwGekF0VyNrFJx27e_phTrZcsxa6Q7SPKixopjpIiPhWjHSXMtJqRgG/w958-h709-no/IMG_20140125_163107.jpg" height="472" width="640" /> </a></div>
<h3 class="separator" style="clear: both; text-align: center;">
<i><span style="font-weight: normal;">Ta về bên lá mưa đông</span></i></h3>
<h3 class="separator" style="clear: both; text-align: center;">
<i><span style="font-weight: normal;">Tìm nơi đổ bến ...</span></i></h3>
<h3 class="separator" style="clear: both; text-align: center;">
<i><span style="font-weight: normal;">Hư không mỏi rồi</span></i></h3>
<div class="separator" style="clear: both; text-align: center;">
<br /></div>
<div class="separator" style="clear: both; text-align: center;">
<b>Hớ 28.01.2014</b></div>
<br /></div>
Duy Tuanhttp://www.blogger.com/profile/08934580372824443345noreply@blogger.com7tag:blogger.com,1999:blog-7827355293831754265.post-43412340146013218602014-01-06T23:26:00.001+07:002014-01-06T23:26:41.894+07:00Chữ Tôi<div dir="ltr" style="text-align: left;" trbidi="on">
Thắng rồi đấy! Vui không?<br />
Ta được gì ngoài một chữ TÔI?<br />
Ta mất gì? - Lòng tin, sự thương mến, sự gần gũi, bạn bè, vẻ đáng yêu, dễ mến.<br />
<br />
Bởi vì chữ TÔI nó viết HOA nên nó to quá! Đáng không?<br />
Chữ tôi nó viết thường thì tự hạ thấp bản thân làm người ta không nể trọng, viết HOA thì thành tự cao tự đại mà làm người xa lánh. Viết vừa thôi, <b>Tôi</b> ơi!<br />
<br />
@Viết không cho riêng Tôi </div>
Duy Tuanhttp://www.blogger.com/profile/08934580372824443345noreply@blogger.com18tag:blogger.com,1999:blog-7827355293831754265.post-73867510382173420432013-12-22T00:50:00.001+07:002013-12-22T00:50:11.976+07:00Hôm nay và ngày mai<div dir="ltr" style="text-align: left;" trbidi="on">
Có thể ngày mai không đến, hoặc không như ý.<br />
Nhưng xin đừng để cạn nhiệt huyết của hôm nay.</div>
Duy Tuanhttp://www.blogger.com/profile/08934580372824443345noreply@blogger.com6tag:blogger.com,1999:blog-7827355293831754265.post-47175404486100398762013-12-15T20:47:00.001+07:002013-12-22T00:50:35.814+07:00Mười lăm năm bôn ba<div dir="ltr" style="text-align: left;" trbidi="on">
Mười lăm năm thành phố<br />
Bao nhiêu tình đi qua<br />
Bỗng dưng ngồi ngẫm lại<br />
Có còn gì cho ta<br />
<br />
Mười lăm năm thành phố<br />
Bao nhiêu bạn thân quen<br />
Đời mỗi người mỗi cảnh<br />
Ngược xuôi và bon chen<br />
<br />
Bỗng dưng ngồi ngẫm lại<br />
Không bầu bạn bên mình<br />
Ôm nỗi buồn tê tái<br />
Đi về trong lặng thinh<br />
<br />
Mười lăm năm thành phố<br />
Bao nhiêu bước thăng trầm<br />
Cũng khi này lúc nọ<br />
Như bao người quan tâm<br />
<br />
Bỗng dưng ngồi ngẫm lại<br />
Tay vẫn hoài tay không<br />
Thời gian thì vẫn chảy<br />
Mà số thì long đong<br />
<br />
Mười lăm năm thành phố<br />
Tưởng rằng ta ra gì<br />
Bây giờ ngồi ngẫm lại<br />
Bạn, tiền, vợ... chẳng chi.<br />
<br />
Hớ 15.12.13</div>
Duy Tuanhttp://www.blogger.com/profile/08934580372824443345noreply@blogger.com46tag:blogger.com,1999:blog-7827355293831754265.post-6401137513604204322013-11-26T22:32:00.002+07:002013-11-26T22:32:46.612+07:00Xúc cảm<div dir="ltr" style="text-align: left;" trbidi="on">
<div class="separator" style="clear: both; text-align: center;">
<a href="https://blogger.googleusercontent.com/img/b/R29vZ2xl/AVvXsEiGDA6oXaij_JY7SL81ID6SU0Ms3lnwz_HSm6QuObKznXLDw3_CdmfT8hPRyvYOoIFcIAfLFFbyZ-BpEo0ES9LKnn6VRirPR_H4MlOIwjyvmbvs7njGxxO56z7hvSmm9_uqidW1zEnqvrNe/s1600/xuccam.jpg" imageanchor="1" style="margin-left: 1em; margin-right: 1em;"><img border="0" src="https://blogger.googleusercontent.com/img/b/R29vZ2xl/AVvXsEiGDA6oXaij_JY7SL81ID6SU0Ms3lnwz_HSm6QuObKznXLDw3_CdmfT8hPRyvYOoIFcIAfLFFbyZ-BpEo0ES9LKnn6VRirPR_H4MlOIwjyvmbvs7njGxxO56z7hvSmm9_uqidW1zEnqvrNe/s1600/xuccam.jpg" height="300" width="400" /></a></div>
Có khi say thì thầm...nhớ<br />
À ra lảm nhảm thôi mà<br />
Hơi men tràn vào hơi thở<br />
Nói gì cũng chỉ ba hoa<br />
<br />
Có khuya đêm giật mình: Nhớ<br />
À ra mớ ngủ thôi mà<br />
Mắt còn chìm trong giấc ngủ<br />
Chỉ là một giấc mơ hoa<br />
<br />
Sớm hôm bình minh đánh thức<br />
Còn không nổi nhớ đêm này<br />
Bỗng nghe tiếng lòng rộn rã<br />
Nỗi này là tỉnh hay say.<br />
<br />
Hớ 26.11.13</div>
Duy Tuanhttp://www.blogger.com/profile/08934580372824443345noreply@blogger.com9tag:blogger.com,1999:blog-7827355293831754265.post-38449496625073885322013-11-20T00:06:00.004+07:002013-11-20T00:06:54.445+07:00Bao giờ cho hết vấn vương<div dir="ltr" style="text-align: left;" trbidi="on">
<div class="separator" style="clear: both; text-align: center;">
<a href="https://blogger.googleusercontent.com/img/b/R29vZ2xl/AVvXsEi0eKXvXKvPNmWEZqiyVJVGS3D1OsmYV1NBRJSSESsbYu6seKyY_4bWSRMx3kfqrU1hy6mJ6PMekECELjjkXeMTnR_eaKNYmA5mPDWwdkbHxdH00ezG14WbPAd9biMRaE52g_dgjrazfzv0/s1600/chiens01.jpg" imageanchor="1" style="margin-left: 1em; margin-right: 1em;"><img border="0" src="https://blogger.googleusercontent.com/img/b/R29vZ2xl/AVvXsEi0eKXvXKvPNmWEZqiyVJVGS3D1OsmYV1NBRJSSESsbYu6seKyY_4bWSRMx3kfqrU1hy6mJ6PMekECELjjkXeMTnR_eaKNYmA5mPDWwdkbHxdH00ezG14WbPAd9biMRaE52g_dgjrazfzv0/s1600/chiens01.jpg" height="404" width="640" /></a></div>
<span style="color: blue;">Tôi biết hết những vần thơ nên tội</span><br />
<span style="color: blue;">Những con đường lầy lội đã đi qua</span><br />
<span style="color: blue;">Tôi nhận cả những oán hờn giận dỗi</span><br />
<span style="color: blue;">Chẳng nói gì cho bận một đời hoa</span><br />
<span style="color: blue;"><br /></span>
<span style="color: blue;">Tôi cảm hết những nỗi niềm nơi ấy</span><br />
<span style="color: blue;">Có được gì khi gắng gượng tròn câu</span><br />
<span style="color: blue;">Thà câm lặng gieo theo dòng trôi chảy</span><br />
<span style="color: blue;">Để còn trong lưu luyến chẳng phai màu</span><br />
<span style="color: blue;"><br /></span>
<span style="color: blue;">Tôi nhận hết những cơn mê phiền muộn</span><br />
<span style="color: blue;">Gửi cho người hết nỗi nhớ khôn quên</span><br />
<span style="color: blue;">Và ôm hết tháng năm dài bất tận</span><br />
<span style="color: blue;">Dẫu thời gian không đủ trả hay đền...</span><br />
<br />
<b>Hớ 20.11.13</b></div>
Duy Tuanhttp://www.blogger.com/profile/08934580372824443345noreply@blogger.com13tag:blogger.com,1999:blog-7827355293831754265.post-16102326256898846022013-11-01T00:09:00.002+07:002013-11-01T00:09:23.535+07:00Đổi<div dir="ltr" style="text-align: left;" trbidi="on">
<div class="separator" style="clear: both; text-align: center;">
<a href="https://blogger.googleusercontent.com/img/b/R29vZ2xl/AVvXsEhtTjWiQZ7NWhch3dwviN3gizIcxj914CWasz4BgLRG1CfGBPpbK3OebmsUut37Lm4dArvqjVxsup78S_oZZqXkhHdLfVIClY_CrFSNBbjEw-iCxGvDLinfVGTXuS_bAci4O4BFxu_8CkYl/s1600/16kienthuc-kho-hongdo.jpg" imageanchor="1" style="margin-left: 1em; margin-right: 1em;"><img border="0" height="300" src="https://blogger.googleusercontent.com/img/b/R29vZ2xl/AVvXsEhtTjWiQZ7NWhch3dwviN3gizIcxj914CWasz4BgLRG1CfGBPpbK3OebmsUut37Lm4dArvqjVxsup78S_oZZqXkhHdLfVIClY_CrFSNBbjEw-iCxGvDLinfVGTXuS_bAci4O4BFxu_8CkYl/s400/16kienthuc-kho-hongdo.jpg" width="400" /></a></div>
<div style="text-align: left;">
<br /></div>
<div style="text-align: left;">
<br /></div>
<div style="text-align: left;">
Xin đổi cho anh một nửa cơn đau</div>
<div style="text-align: left;">
Để em ngủ ngon lành một giấc</div>
<div style="text-align: left;">
Và cơn mơ ngọt ngào ngây ngất</div>
<div style="text-align: left;">
Chẳng nỗi muộn phiền và chẳng âu lo</div>
<div style="text-align: left;">
<br /></div>
<div style="text-align: left;">
Xin đổi cho anh một nửa đợi chờ</div>
<div style="text-align: left;">
Để em bước gần hơn đường hạnh phúc</div>
<div style="text-align: left;">
Chỉ có an vui và những lời cầu chúc</div>
<div style="text-align: left;">
Và thấy đời chỉ có ngày vui</div>
<div style="text-align: left;">
<br /></div>
<div style="text-align: left;">
Xin đổi cho anh những thoáng buồn trôi</div>
<div style="text-align: left;">
Anh sẽ trao lại nụ cười trinh nguyên trên má</div>
<div style="text-align: left;">
Để cả thế gian này đều khen em- đẹp lạ</div>
<div style="text-align: left;">
Anh nhận đủ rồi, xin hãy đổi cho anh...<br />
</div>
<div style="text-align: left;">
<b>Hớ </b></div>
<div style="text-align: left;">
30.10.13</div>
</div>
Duy Tuanhttp://www.blogger.com/profile/08934580372824443345noreply@blogger.com15tag:blogger.com,1999:blog-7827355293831754265.post-47495155220829435592013-10-30T01:14:00.001+07:002013-10-30T01:16:29.577+07:00Màu Hoa Còn Chưa Cũ<br />
<br />
<a href="http://3.bp.blogspot.com/-RwGn330ErdE/Umyst1YhfkI/AAAAAAAAjX0/QHfeJCnR2gE/w600-h374-no/sacmau.jpg" imageanchor="1" style="margin-left: 1em; margin-right: 1em;"><img border="0" height="396" src="http://3.bp.blogspot.com/-RwGn330ErdE/Umyst1YhfkI/AAAAAAAAjX0/QHfeJCnR2gE/w600-h374-no/sacmau.jpg" width="640" /></a><br />
<br />
<span style="color: blue;">Nếu không có hội ngộ <br />
thì làm gì có chia ly<br />
Nếu không có đến<br />
thì làm gì có đi<br />
Nếu không có gì cả<br />
Thì sống để làm gì...<br />
<br />
Hôm kia hoa vàng trên áo<br />
Miên man như thuở giao mùa<br />
Quán thơ rộn ràng tiếng pháo<br />
Nụ cười vang vọng sớm trưa.<br />
<br />
Hôm qua hoa vàng đã khép<br />
Quán buồn xơ xác tiêu điều<br />
Tiếng thơ buông, rồi trật nhịp<br />
Lạc vần như mất người yêu...<br />
<br />
Hôm nay trên lầu hoa tím<br />
Xinh tươi như ánh hôm nào<br />
Khách thơ lại cười rộn rã<br />
Người về trong giấc chiêm bao.<br />
<br />
Một ngày trăm hoa khoe sắc<br />
Người qua rồi sẽ quay về<br />
Nỗi mừng vui dâng lên mắt<br />
Ta hoài đợi tỉnh giấc mê.</span><br />
<br />
<b>Hớ .27.10.2013</b><br />
<br />
<i>*Bài thơ được đăng ở event mừng sinh nhật lần 3 của Thi Ẩm Lâu, chủ đề: <a href="http://thiamlau.com/forum/thread-1743-post-27958.html#pid27958" target="_blank">Hội Ngộ và Chia Ly</a></i><br />
Duy Tuanhttp://www.blogger.com/profile/08934580372824443345noreply@blogger.com7tag:blogger.com,1999:blog-7827355293831754265.post-80146409412770565982013-09-08T09:34:00.001+07:002013-11-01T00:11:51.358+07:00Lá thư ngày cũ<div dir="ltr" style="text-align: left;" trbidi="on"><div dir="ltr" style="text-align: left;" trbidi="on"><table align="center" cellpadding="0" cellspacing="0" class="tr-caption-container" style="float: right; margin-left: 1em; text-align: right;"><tbody>
<tr><td style="text-align: center;"><a href="https://blogger.googleusercontent.com/img/b/R29vZ2xl/AVvXsEjP7zqXGQXXtUyXBx3Zj4lTQY0M2nvK6qjy7e3iHTfkeOT-uXXMjoWZ2ZlW0ONsff5UpgSxLzh_7J9AcbRMOuKzGiSqPYrmDhh4-3cet5QFbBP1_vqnciTLJN_KPbTcaVQ_cd64R6SYI7FV/s1600/lathu.jpg" imageanchor="1" style="margin-left: auto; margin-right: auto;"><img border="0" height="211" src="https://blogger.googleusercontent.com/img/b/R29vZ2xl/AVvXsEjP7zqXGQXXtUyXBx3Zj4lTQY0M2nvK6qjy7e3iHTfkeOT-uXXMjoWZ2ZlW0ONsff5UpgSxLzh_7J9AcbRMOuKzGiSqPYrmDhh4-3cet5QFbBP1_vqnciTLJN_KPbTcaVQ_cd64R6SYI7FV/s320/lathu.jpg" width="320" /></a></td></tr>
<tr><td class="tr-caption" style="text-align: center;">Ảnh st: lá thư</td></tr>
</tbody></table><i>* Hôm rồi nhìn lá thư cũ cô Chiêu đăng trên Facebook, chợt nhớ mình còn một kho thư còn để ở Củ Chi chưa đem về. Ngày ấy, mỗi ngày 5-3 lá đều đặng cho những người bạn quê thân thương. Hàng trăm lá như thế vẫn theo ta năm tháng. 15 năm qua rồi, mỗi người mỗi cảnh với cuộc sống nhưng vẫn gặp nhau đều hàng năm. Vẫn còn quậy và phong độ lắm.</i><br />
<br />
Những lá thư ngày cũ<br />
Theo năm tháng phai màu<br />
Ân tình xưa yên ngủ<br />
Còn chút gì cho nhau<br />
<br />
Người ra đi viễn xứ<br />
Nụ cười len nét khô<br />
Có chút gì tư lự<br />
Đâu như thời ban sơ<br />
<br />
Người theo chồng phố núi<br />
Vẫn tươi vui mặn mà<br />
Con và đời gió bụi<br />
Ngoảnh đầu nhìn không ra<br />
<br />
Người bẵng không liên lạc<br />
Gặp khóe miệng không cười<br />
Có chút gì hụt hẫng<br />
Như chưa từng được vui<br />
<br />
Những lá thư ngày cũ<br />
Viết như bươm bướm bay<br />
Cho những người bạn học<br />
Còn lưu ngày hôm nay.<br />
<br />
Hớ 08.09.13</div><br />
</div>Duy Tuanhttp://www.blogger.com/profile/08934580372824443345noreply@blogger.com21