24 thg 2, 2013

Ca Khúc: Gửi Em Chiếc Lá Thu Phong

Biết em qua diễn đàn Võ lâm từ những năm 200x. Thơ thật hay và được nhiều người đón nhận. Không chỉ riêng Hớ mà nhiều người có cảm xúc với bài Thơ Gửi Em Chiếc Lá Thu Phong của Muội Muội Xấu Xí(hay Từ Đoan, hay Rêu cũng là tên gọi khác) như một bài viết ở blog này: Tản mạn mùa thu vàng ở nước Nga

Thật ra với máu một người mê nhạc (nhậu) như Hớ thì không khó để chuyển một bài thơ thành một bài nhạc. Nhưng để chuyển thành bài nhạc vừa ý thì hiếm. Gần đây, chỉ được 2 bài, và bài Gửi Em Chiếc Lá Thu Phong là một trong hai bài đó.

20 thg 2, 2013

Cây đàn đã vỡ

Thi Ẩm LâuĐêm qua nằm mơ thấy
Cây đàn thật dấu yêu
Tôi ấp ôm mỗi sáng
Tôi vuốt ve mỗi tối
Bao nhiêu là nâng niu

Đêm qua nằm mơ thấy
Cây đàn bỗng vỡ tan
Tôi xót xa tiếc nuối
Tôi cắn môi bối rối
Ta còn chi tinh tang

Tôi muốn mua cây khác
Lần lựa mãi không thôi
Cây thì thô quá đổi
Cây thì mắc quá đổi
Làm sao bằng đàn tôi

Tôi cầu mong ai đó
Lại tặng đàn cho tôi
Như một ai xưa ấy
Nhưng tìm đâu cho thấy
Những mơ màng xa xôi

Đàn ơi, đàn ơi.

Hớ

19 thg 2, 2013

Cảm cái tết Rắn

Rắn vàng cho năm Quý Tỵ
Rắn vàng
Thế là một năm cũ đã qua đi, năm mới lại đến! Những ngày háo hức chờ tết đến ngày càng vơi dần vơi dần theo cái tuổi. Thay vào đó là những lo toan cuộc sống đời thường. Trong các mối quan hệ online cũng không khá gì hơn, có thêm bạn mới, vơi đi bạn cũ...
Khoan nói chuyện được mất, chỉ là đang đi trên vòng lẩn quẩn mà vẫn loay hoay, cái được là ta được sống, được biết thêm nhiều người, nghe thêm nhiều bài hát ưa thích, đọc nhiều câu thơ hay, tiếp thu thêm một khối lượng kiến thức đủ để chém gió với đời. Mất cũng nhiều lắm, nhưng nhiều nhất là thời gian.

Cuộc đời là một quá trình, chứ không hẳn là vì một mục đích nào cả. Ta chẳng quan tâm đích đến là gì vì cuối cùng thì ai cũng chết, cái mà ta quan tâm là đường đến đích đó ta đã trải qua những gì! Đó mới là phương châm sống, không hẳn đồng quan điểm với nhiều người nhưng với ta là vậy.

Lại nói chuyện thơ thẩn, mấy năm rồi làm thơ như cầm chừng, cái thời tay bút hừng hực những năm 200x khó quay lại nổi, một phần hồi trẻ viết chẳng chú ý gì, chẳng lo người ta nghĩ gì, còn giờ viết cứ sợ cái này, kiêng cái kia,... thành ra nhiều khi muốn...mà không thể!
Năm rồi cũng viết Khai bút cho năm con rồng, năm nay viết tiếp năm con rắn thử xem thế nào, hai năm rồi chơi với vần trắc cũng không khởi sắc gì mấy, năm nay để cái vần bằng, biết đâu...đứt luôn!

Cảm tết Rắn
Năm này tết rắn chúng bò qua
Cái tuổi đua nhau nối cái già
Sự nghiệp long đong chưa tỏ nổi
Công danh lận đận chẳng nhìn ra
Lo đời với cả lo tìm vợ
Khổ phận còn kiêm khổ dựng nhà
Biết hết mùa ni duyên có tới
Cho đời nó đẹp với người ta.
Hớ 2013


4 thg 2, 2013

Sài Gòn không có mùa Đông

Cách đây mấy hôm, Hớ đã phổ nhạc bài Sài Gòn không có mùa Đông -thơ của Tiểu Chiêu (Sao Biển) và post ở Thi Ẩm Lâu. Hôm nay, sau khi hoàn thành xong phần ký âm và chỉnh lại chút đỉnh.
Đem về đây khoe với bà con chơi
Xin mời nghe thử


Sài Gòn không có mùa Đông
Thơ: Tiểu Chiêu
Phổ nhạc và trình bày: Hớ

2 thg 2, 2013

Truyền Thuyết con chuột cụt đuôi nhà Let

Chắc hẳn quý vị còn nhớ chuyện Đêm, Hạ và con chuột cụt đuôi do nữ sĩ Uyên Uyên viết.
Hôm gặp tôi ở hội quán Ốc Đảo, cô bùi ngùi: "Nó chết rồi anh ạ!". Rồi cô sụt sịt kể về sự tích nó. Nguyên cô chuột này có một thói quen không cắn phá gì, chỉ thấy mặt bông Cúc đâu là cắn đó.