30 thg 10, 2010

Thơ vần Bằng - Cho thời gian ngừng trôi



Mình ngồi bên nhau bao ngày rồi
Đêm đêm niềm mơ ta buông trôi

Sao trong tim ta hòai đơn côi
Sao trong đời ta hòai chơi vơi


Mình cùng nhau nghe bao bài ca
Không lời mà trong anh ngân nga

Cho tim trôi về bên người ta
Mơ sao đời ta tươi như hoa


Mình cầm tay nhau trôi lang thang
Qua bao đèo cao , qua bao ngàn

Cho dù xa nhau bao quan san
Nhưng chưa hề quên câu tình nhân


Ta mong về bên ôm người mơ
Cho vơi sầu lo, vơi mong chờ

Không còn trông ai trong đêm mơ
Bên nhau anh đàn, em làm thơ...


N
Heart
M

19 thg 10, 2010

Biển Bình Yên




Em ơi
Anh đưa em về với biển
Sóng rì rào, hải âu chao liệng
Và anh, thủ thỉ bên em...

Em nhớ không ánh biển về đêm
Bờ cát lặng im và nghe nhịp thở
Hàng dương lao xao nhắc chừng duyên nợ
Lũ dã tràng lớ ngớ vậy quanh...

Biển bao giờ chỉ em và anh
Có trăng vàng, có bờ cát trắng
Có em và anh...và không gian tĩnh lặng
Quyện trong đời trĩu nặng yêu thương...

Em ơi...
Anh sẽ đưa ta vào cõi vô thường
Và chỉ có em
Có anh
Cát vàng, hàng dương
Cùng cõi bình yên ..mãi mãi...


18.10.10 

4 thg 10, 2010

Chiều nay



Chiều nay cánh nhạn bay xa quá
Ta với hư vô cũng đã thừa
Lãng đãng phiêu du chân trời lạ
Nhớ người phương ấy có hay mưa...

Chiều nay khói phủ mây che khuất
Đẫm ướt trong anh cả nỗi niềm
Nhớ sao mà ngập tràn trong ngực
Mỏi mắt mong chờ một bóng chim...

Chiều nay ngồi nhớ người xa vắng
Tay nắm bàn tay đã mấy lần
Sao ta còn mãi trong dấu lặng
Bao giờ ta lại bến vui xuân....


NNM...

1 thg 9, 2010

Ru em


Ngủ nhé người..trong giấc mộng êm

Anh ở đó chờ em cuối nẻo


Tiếng em giòn tan ngọt ngào trong trẻo


Bên anh…



Ngủ nhé người yêu...


Anh ru những tháng ngày ta yêu nhau đã qua mùa lá


Anh sẽ đưa em về chân trời lạ


Yêu thương…



Ngủ nhé người...nỗi nhớ còn vương


Trong cơn mơ lạc đường về bến


Cho anh gửi bao nhiêu yêu mến


Cho người về giấc mộng trăm năm...
rose

1 thg 8, 2010

Ai Biểu...



Không có em, anh lang thang phá

mai họ về đòi ...anh đổ thừa em
Ai biểu yahoo em cứ tắt đèn
Làm hỏng biết người ta giờ đâu nữa!


Thì mắng vốn, em có quyền bào chữa
Người ta có quyền tin, hay giả vờ tin
Hay ngu ngơ giương mắt ra nhìn
Vì mọi bữa anh đâu phá thế....


Thì thui em, cứ cười lấy lệ

Người ta đòi...ớn cũng đành thôi
Đừng thanh minh..thêm đông kẻ sang coi
Rồi...nổi hứng lại quay sang đòi tiếp


Lúc đó lại méc anh..người ta ăn hiếp..


Cho chừa ....bỏ người ta 1 mình, phá tùm lum cho bik


Tim yêu trao cả cho Người



Muốn viết cho người...gói cả yêu đương...

Nhưng chẳng biết bắt đầu từ đâu nữa

Chỉ biết bờ vai..cần người đến tựa...

Mắt môi nồng chờ được phút say mê...


Nỗi nhớ trao em mang cả đi - về

Trong những lúc đi hoang, trong những giờ tất bật

Hình dung ai ... dấu yêu và rất thật

Cho anh hoài mơ mãi mộng trăm năm...


Muốn viết cho người...từ những góc lặng câm

Mơ những lúc tay cầm dạo bước

Từng đàn thiên nga giữa hồ tiên lả lướt

Thật yên bình trong những phút mê say...


Người ơi...

Người có hay...

Anh nhớ mong nhiều lắm...

Mỗi phút trôi qua...tim yêu càng đậm...

Biết bao giờ hai được được bên nhau...


Yêu người bây giờ...và mãi đến ngàn sau...


N

31 thg 7, 2010

Trôi quên cả tháng ngày dài...



Người ơi

Em hok biết đêm dài hay ngắn

Ở bên Người em hok phân biệt được thời gian

Người cứ đưa em vào cõi mênh mang

Để em được sống gấp nhiều lần hơn thế
..
.


Dắt tay nhau qua quãng đời dâu bể
Có bóng người thôi cảm giác đơn côi

Để đêm đêm cứ thao thức bồi hồi

Chập chờn mãi mong trời mau sáng


Từ lúc bình minh đến hồi chạng vạng

Đủ chuyện trên đời...
sao chẳng dứt nguồn cơn...

Bỏ đâu rồi cái cảm giác cô đơn

Có ai đó trong anh sao ấm áp...


N M

22 thg 7, 2010

Ru em vào mộng vô thường




Anh ru người vào đời
...
ru vào mộng yêu đương
...
ru cho cơn mơ trong cõi thiên đường
cho má nóng ngọt ngào ân ái
Anh ôm em vào lòng, cho nhau tan chảy
ngủ đi người...cho giấc mộng đi hoang
à ơi, em ngủ cho ngoan
Anh ôm em mãi cho tròn giấc say...
Bao giờ tay với bàn tay
Anh hoài ru mãi tháng ngày...à ơi...

..........
anh sẽ hạnh phúc lắm ..khi em ngủ trên tay anh
anh vuốt ve mái tóc - hôn lên trán người mỗi tối...
Dạt dào trong tim..yêu người quá đổi
Để thấy trong đời ta mãi có nhau...

20 thg 7, 2010

Thư của con trai gửi cho ba, mẹ, bồ nhí của ba…

Mấy hôm nay trên blog của Zen, LocNguyen có một số bài viết ...

THƯ
CỦA ... BỒ NHÍ GỬI CHO ... BÀ VỢ

THƯ
CỦA... BÀ VỢ GỬI CHO BỒ NHÍ...

Thư
của ông chồng gửi cho bồ nhí.

Thư
của ông chồng gửi cho bà vợ

...nghe rất thấm thía...
Hôm nay mình cũng xin góp thêm cho đủ serial chuyện lòng vòng cho nó máu, xin độc giả đừng chê...

Thư của con trai gửi cho ba, mẹ, bồ nhí của ba







Ba mẹ kính yêu, dì kính mến!
Con đã lang thang trong thế giới mạng, vô tình đọc thấy thư của ba, mẹ và dì gửi cho nhau…nghe cũng đau lòng xót dạ lắm…vì con vốn là con ngoan mà!

Gửi mẹ: Có lẽ con là người thứ hai (ngoài ba) từng ăn cơm chung với cả mẹ và dì. Mẹ cũng thông cảm cho con, đàn ông có tính bao che cho nhau nên con không nói hết tật xấu của ba… đổi lại việc mỗi tuần ba tài trợ con 1000 USD để lang thang mấy quán bar bù khú. Con cũng nói thêm với mẹ hiện giờ con không phải con đang du học ở Mỹ như mẹ vẫn tưởng mà là đang bù khú với đám bạn ở tận Hạ Long. Mỗi tháng tiền gửi cho con được ba và con “cưa đôi” cho tới khi nào con tốt nghiệp. Ba nói nếu con muốn bằng kỹ sư sẽ có bằng kỹ sư. Muốn tiến sĩ sẽ có tiến sĩ, học chi cho mệt. Bù lại khoảng cưa đôi đó, ba đã bù xe cho con, trang trí cho con mấy em bồ nhí (già vừa xấu ) Con sợ ba buồn nên đã tiễn mấy em qua TQ hết rồi, tuyển mấy em mới hú hí cho sướng. Mẹ đừng buồn chi cho mau già, xấu…mà sinh tật bài bạc… là không tốt. Không phải con không biết mẹ lén lấy hết nữ trang, thay vô nữ trang giả, cầm để tứ sắc với mấy bà vợ chú tư chú sáu… Còn chuyện mẹ dấm dúi với chú tám tài xế rồi đồng lớn đồng bé mấy cái hợp đồng cho thuê xe (của ba) với chú ấy…con xin không đề cập…vì vậy, con có gì dại dột mẹ cũng bỏ qua…mà đừng làm to chuyện sinh ra cả nhà không vui…mà con rất thích bài cả nhà thương nhau…ba, mẹ và con đều ăn chơi giống nhau ý mà!

Gửi bố: cha con mình thiệt là…khỏi nói, vậy mà chả hiểu thằng cha thầy bói mẹ dẫn con đi dám phán là con khắc phụ mới đau, khắc vậy mà cha con mình sao ăn chia được. Mà bố này, con thương bố, bố đầu hai thứ tóc chứ khoảng ăn chơi…thua con xa bố ạ! Con bồ nhí của bố bây giờ hồi trước cũng qua tay con rồi...bố đừng có cau có như thế, không có nó thì con kiếm đâu ra mà con đổi xe đời mới, ăn chơi thâu đêm suốt sáng…bố tưởng mấy ngàn của bố là đủ cho con xỉa răng ấy chắc! Nói vậy thôi chứ bố đừng làm mất hòa khí của nhau mà không hay vì dù sao con cũng là con của bố, cha của bố là nông dân nên bố cần kiệm cho vợ, con và bồ nhí… chứ cha của con là đại gia, tội đếch gì con phải làm điều đó! Bố phải hiểu cho con...Con chỉ mong bố từ bỏ thói xa hoa, dành tiền gửi cả cho con, cho bà chằn ở nhà khỏi kiếm chác…


Gửi dì: Mà anh bây giờ không biết phải xưng là dì hay em…Em thật là khờ quá đi, anh biểu em dụ kiếm của ông già một mớ thôi, rồi anh với em đi Hồng Kông chơi một chuyến… Anh với con Thúy có gì đâu mà sao tự nhiên em nổi đóa lên… giờ gia đình anh thành như thế…em nghĩ anh quay lại với em được sao? Ba anh sẽ nghĩ gì về anh, mọi người sẽ nghĩ sao về anh, thằng con tranh bồ với bố à! (có hiếu gớm). Thôi thì bao nhiêu tiền em lấy của bố và gửi tạm của anh coi như là vật hoàn cố chủ! Đằng nào thì số đó cũng là của anh mà! Hy vọng em sẽ mau chóng quên anh và đi mồi được ông khác! Anh dự định cuối tuần này đi với con Loan(không phải con Thúy à nha) đi Macau chơi một chuyến, nếu còn duyên sau này gặp mặt…


Chào ba, mẹ…và (em) dì!

@ : ba ơi, đọc được thư này thì ba gọi ngay cho Chú Ba , kêu mấy thằng
lính ổng thả con ra, con chỉ chạy quá tốc một chút, uống có mấy chai mà
nó nói con đua xe trong trạng thái say xỉn…
không thì mấy vụ có liên quan với ông hiệu trưởng xx, ông chủ tịch yy con không đảm bảo đâu nhé! Nhân tiện cầm thêm cho con mớ vốn!

27 thg 6, 2010

Em đi trời thôi nắng...


Em đi ngày hôm trước
Hôm nay-chiều mưa rơi
Từng giọt niềm ao ước...
Em ơi....

Em đi trời thôi nắng
Mưa cho hồn lang thang
Sóng hồn anh thôi lặng
Mênh mang....

Bơ vơ mình anh nhớ
Lê thê ngày mông mênh
Đêm kéo dài trăn trở
Nhớ- quên...

NNMQ...


20 thg 6, 2010

Đợi...



Ta sống cho người...cho chính ta
Chờ mãi bên sông mắt đã nhòa
Sao tìm bóng dáng hoài không thấy
Để đợi mong hoài trong xót xa...

Ngập lối hoa vàng những bước chân
Ta cùng em dạo bước tình nhân
Ngất ngây dìu bước vào nhung nhớ
Còn thiếu chi đâu ... chốn bụi trần...

Anh vẫn mong người nơi chốn xa
Cùng ai dạo bước dưới trăng tà
Cho trọn tim yêu dù một thoáng
Chẳng uổng đường trần ta đã qua...

Đợi ...mãi người xa...
@};-@};-@};-@};-@};-@};-@};-@};-@};-

19 thg 6, 2010

Rơi...


Ta rơi...rơi mãi giữa đời
Chỉ còn vương lại môi cười hôm qua
Ta rơi về cõi riêng ta
Mang theo cả những ngày qua bên người
Mang theo cả những nụ cười
Cả lời khe khẽ, cả lời nhớ mong

Ta rơi...rơi mãi giữa dòng...
Đò ơi...sao chẳng sang sông hẹn hò...

14 thg 6, 2010

Cho người ...và cho cả tim anh...


.....
Có từ người biết mấy vần thơ...
Đầy những con chữ - dạt dào biển cả

Đầy những câu từ - mênh mang thương quá

Anh gói hết mang về … ép chặt trong tim…


…Ta sánh vai về cõi bình yên

Không cần biết những gì được-mất

Cũng như em…tim anh hoài chân thật

Đón nhận từ người… đầy ắp yêu thương…

 …Ôm cả vào lòng trăn trở sầu vương

Để sẻ chia cùng người những lúc…

Dẫu vui buồn cũng là niềm hạnh phúc

Bởi có người là có cả không gian…


Nắng đã sang mùa, mưa lã chã miên mang

Cảm giác bình yên nghĩ về em mỗi sớm

Nụ yêu thương đơm hoa vừa chớm…

Gửi cho người tất cả…người yêu ơi…

2 thg 6, 2010

Có không

Có không không có không không có
Không có không không có có không
Có có không không không có có
Không không có có có không không...


Haiz...Càng ngày mình làm thơ càng xuất xắc!


31 thg 5, 2010

10. QUẺ THIÊN TRẠCH LÝ

Trên là Càn (trời), dưới là Đoài (chằm)




 

Đầu
quẻ Tiểu Súc đã nói súc còn có nghĩa là chứa, nhóm (như súc tích)
Tự
quái truyện dùng nghĩa đó mà giảng: khi đã nhóm họp nhau thì phải có
trật tự, có trên có dưới, không thể hỗn tạp được, nghĩa là phải có lễ.
Sống trong xã hội phải theo lễ, dẫm lên cái lễ, không chệch ra ngoài
(chúng ta thường nói dẫm lên dấu chân của một người để diễn cái ý theo
đúng đường lối người ấy); mà dẫm lên, chữ Hán gọi là ☲, do đó sau quẻ
Tiểu súc, tới quẻ Lí. Cách giải thích đó có phần nào gượng ép.
Thoán
từ:

履 虎 尾 , 不 咥 人 , 亨 .

Lí hổ vĩ, bất điệt nhân, hanh.
Dịch:
Dẫm lên đuôi cọp, mà cọp không cắn, hanh thông.
Giảng:
Trên là dương cương, là Càn, là trời: dưới là âm nhu, là Đoài, là chằm,
vậy là trên dưới phân minh lại hợp lẽ âm dương tức là lễ, là lý. Có
tính âm nhu, vui vẻ đi theo sau dương cương thì dù người đi trước mình
dữ như cọp, cũng tỏ ra hiền từ với mình, cho nên bảo rằng dẫm lên đuôi
cọp mà cọp không cắn. Ba chữ “lý hổ vĩ” chính nghĩa là dẫm lên đuôi cọp,
chỉ nên hiểu là đi theo sau cọp, lấy sự nhu thuận, vui vẻ mà ứng phó
với sự cương cường.
Thoán truyện bàn thêm: Hào 5
quẻ này là dương mà trung, chính, xứng với ngôi chí tôn, chẳng có tệ
bệnh gì cả mà lại được quang minh.
Đại tượng truyện:
bảo trên dưới phân minh (có tài đức ở trên, kém tài đức ở dưới) như vậy
lòng dân mới không hoang mang (định dân chí) không có sự tranh giành.
Hào
từ:

1.
九 : 素 履, 往 , 无 咎 .

Sơ cửu: tố lý, vãng, vô cữu.
Dịch:
hào 1, dương : giữ bản chất trong trắng mà ra với đời thì không có lỗi.

Giảng: hào 1 này như người mới ra đời, còn giữ
được bản chất trong trắng (ý nghĩa của chữ tố) chưa nhiễm thói đời, vì
là hào dương, quân tử, có chí nguyện, cứ giữ chí nguyện mình thì không
có lỗi.
2. 九 二 : 履
道 坦 坦 , 幽 人 貞 吉

Cửu nhị: Lý đạo thản thản, u nhân
trinh cát.
Dịch: Hào 2, dương: như đi trên đường
bằng phẳng, cứ một mình giữ vững đường chính thì tốt.
Giảng:
Hào 2, dương : như đi trên đường bằng phẳng, cứ một mình giữ vững đường
chính thì tốt.
Giảng: Hào dương này đắc trung, vẫn là hiền nhân,
quân tử, bình thản giữ đạo trung không để cho lòng rối loạn thì tốt.
Tuy
có hào 5 ở trên ứng với , nhưng 5 cũng là dương, không hợp, (phải một
dương một âm mới tìm nhau, hợp nhau, viện nhau) cho nên bảo hào này là
cô độc.
Chúng ta để ý: quẻ Càn, hào 2 và hào 5 cũng đều là dương cả,
mà Hào từ bảo 2 và 5 nên tìm nhau mà làm việc; còn quẻ Lý này thì không
, như vậy là phải tùy theo ý nghĩa của quẻ (tùy thời) mà giảng.
3. 六 三 : 眇, 能 視 ; 跛, 能
履 . 履 虎 尾 , 咥 人, 凶 . 武 人 為 于 大 君 .

Lục tam: Miễu,
năng thị; bả, năng lý.
Lý hổ vĩ, diệt nhân, hung. Võ nhân vi vu đại
quân.
Dịch:Hào 3, âm: chột (mà tự phụ là) thấy tỏ,
thọt (mà tự phụ là) đi nhanh, như vậy thì nguy như dẫm lên đuôi cọp mà
bị nó cắn. Đó là kẻ vũ phu mà đòi làm việc của một ông vua lớn.
Giảng:
Hào này âm nhu mà ở ngôi dương cương, bất chính, bất trung, trên dưới
đều là hào dương cả, không lượng tài mình kém (âm) mà đua đòi theo các
hào dương, không khác người thọt tự khoe là đi nhanh; đó là hạng võ phu
mà đòi làm một ông vua lớn, sẽ gặp họa, như dẫm lên đuôi cọp, bị cọp
cắn.
4. 九 四 : 履 虎 尾 . 愬 愬 終 吉 .
Cửu
tứ: Lí hổ vĩ, sách sách (hoặc sóc sóc)chung cát.
Dịch:
Hào 4, dương: Dẫm lên đuôi cọp, nhưng biết sợ hãi, nên quẻ sẽ tốt.
Giảng:
Hào này, dương mà ở vị âm, cũng bất trung, bất chính như hào 3, cũng ở
sau một hào dương cương, cũng như dẫm lên đuôi cọp, nhưng hào 3 hung,
hào 4 cát, chỉ do lẽ: 3 bản chất nhu, tài kém, u mê mà ở vị dương, chí
hăng; còn 4 bản chất cương, có tài, sáng suốt mà ở vị âm, biết sợ hãi,
thận trọng.
5. 九 五
: 夬 履 貞 厲 .

Cửu ngũ: Quyết lý, trinh lệ.
Dịch:
Hào 5, dương : Quyết tâm hành động quá thì tuy chính đáng cũng có thể
nguy.
Giảng: Hào 5 đắc chính, đắc trung ,rất tốt,
nhưng ở địa vị chí tôn trong quẻ Lý (nói về cách ở đời) thì e có lòng
cương quyết quá mà tự thị, ỷ thế, mà hóa nguy.
6.
上 九: 視 履, 考 祥 . 其 旋, 元 吉 .

Thượng cửu:
Thị lý, khảo tường, kỳ toàn, nguyên cát.
Dịch: Hào
trên cùng, dương, xem cách ăn ở trong đời người, cho nên Hào từ diễn ý
nghĩa của toàn quẻ chứ không diễn ý nghĩa của riêng hào cuối. Cũng là
một lệ ngoại như hào cuối cùng quẻ Tiểu súc.
Quẻ này tên là Lí có
nghĩa là lễ, là dẫm lên, nhưng cả 6 hào đều nói về cách ăn ở trong suốt
đời người : mới ra đời thì phải giữ tính chất phác trong trắng, rồi sau
giữ vững đường chính (hào 2); biết sức mình, đừng tự phụ (hào 3) để
tránh nguy, biết thận trọng, sợ hãi thì tốt (hào 4), và ở địa vị cao
nhất, đừng ỷ thế mà cương quyết quá (hào 5), cách ăn ở được như vậy cho
tới cuối đời thì tốt không gì bằng.
Chúng ta để ý:
Quẻ này cũng chỉ có một hào âm mà không có nghĩa thống lĩnh quần dương
như quẻ tiểu súc. Như vậy là biến dịch.

6. QUẺ THIÊN THỦY TỤNG

Trên là Càn (trời), dưới là Khảm (nước) ngược hẳn với quẻ
5.



 

Tự
quái truyện đã cho Nhu là ăn uống, cho nên giảng rằng vì (vấn đề) ăn
uống mà người ta sinh ra tranh nhau, rồi kiện nhau, cho nên sau quẻ Nhu
là quẻ Tụng (có nghĩa là kiện cáo)
Thoán từ:
訟 . 有 孚 , 窒, 惕 . 中 吉 . 終 凶 . 利 見 大 人 .
不 利 涉 大 川.

Tụng: Hữu phu, trất, dịch. Trung cát,
chung hung
Lợi kiến đại nhân, bất lợi thiệp đại xuyên.
Dịch:
Kiện cáo vì mình tin thực mà bị oan ức (trất), sinh ra lo sợ (dịch).
Nếu giỡ đạo trung (biện bạch được rồi thì thôi) thì tốt lành,nếu kiện
cho đến cùng thì xấu. Tìm được bậc đại nhân (công minh) mà nghe theo thì
chỉ có lợi, nếu không thì như lội qua sông lớn (nguy), không có lợi.
Giảng:
Theo tượng quẻ này có thể giảng: người trên ( quẻ Càn) là dương cương,
áp chế người dưới,mà người dưới ( quẻ Khảm) thì âm hiểm, tất sinh ra
kiện cáo, hoặc cho cả trùng quái chỉ là một người, trong lòng thì nham
hiểm (nội quái là Khảm), mà ngoài thì cương cường (ngoại quái là Càn),
tất sinh sự gây ra kiện cáo.
Thoán từ của Chu Công không hiểu hai
cách đó mà cho quẻ này là trường hợp một người có lòng tin thực (hữu
phu) mà bị oan ức, vu hãm, không có người xét rõ cho, cho nên lo sợ,
phải đi kiện. Nếu người đó giữ đạo trung như hào 2 (đắc trung), nghĩa là
minh oan được rồi thì thôi, thì sẽ tốt, nếu cứ đeo đuổi cho tới cùng,
quyết thắng, không chịu thôi, thì sẽ xấu.
Quẻ khuyên người đó nên đi
tìm bậc đại nhân công minh (tức hào 5 - ứng với hào 2, vừa trung
,chính, vừa ở ngôi cao), mà nghe lời người đó thì có lợi; nếu không thì
là tự mình tìm sự nguy hại, như lội qua sông lớn.
Đại tượng truyện
đưa ra một cách giảng khác nữa: Càn (trời) có xu hướng đi lên; Khảm
(nước) có xu hướng chảy xuống thấp, như vậy là trái ngược nhau, cũng như
hai nơi bất đồng đạo, tranh nhau mà sinh ra kiện cáo. Và Đại tượng
truyện khuyên người quân tử làm việc gì cũng nên cẩn thận từ lúc đầu để
tránh kiện cáo.
Hào từ:
1.
初 六: 不 永 所 事 , 小 有 言 , 終 吉 .

Sơ lục: Bất
vinh sở sự, tiểu hữu ngôn, chung cát.
Dịch: Hào 1 âm: đừng kéo dài
(vụ kiện) làm gì, tuy bị trách một chút, nhưng sau được tốt.
Giảng:
Hào 1, âm nhu ở dưới, được hào 4 cương kiện ở trên ứng viện, tức là có
chỗ dựa; nhưng đừng nên ỷ thế sinh sự kéo dài vụ kiện; có bị trách một
chút thì cũng thôi, kết quả được biện minh, thế là tốt.
2. 九 二: 不 克 訟 , 歸 而 逋. 其 邑 人 三 百 戶, 无
眚.

Cửu nhị: Bất khắc tụng, qui nhi bô. Kì ấp nhân
tam bách hộ, vô sảnh.
Dịch: Hào 2, dương : không
nên kiện, lui về mà tránh đi, ấp mình chỉ có ba trăm nóc nhà thôi (ý nói
địa vị mình thấp, thế mình nhỏ), như vậy thì không bị họa.
Giảng:
Trong phần I, chương IV, chúng tôi đã nói: các hào ứng với nhau (1 với
4, 2 với 5, 3 với 6) phải một dương một âm thì mới có “tình” với nhau,
mới đứng vào một phe, viện trợ nhau, tức trường hợp hào 1 và hào 4 quẻ
này; nếu cả hai cùng là dương hay là âm thì tuy ứng nhau đấy, nhưng có
thể kị nhau, cũng như hào 2 và hào 5 quẻ này. Hai hào này đều là dương
cả, cho nên coi là địch nhau, đứng vào hai phe ở trong quẻ tụng (kiện
cáo).
Hào 2 ở dưới, trung chứ không chính, ở giữa nội quái là Khảm
(hiểm) lại bị hai hào âm 1 và 3 vậy, nên thế yếu, muốn kiện hào 5 (vì 2
có tính dương cương) nhưng thế không địch nổi, vì 5 trung , chính lại ở
ngôi cao. Dưới kiện trên khác gì trứng chọi đá, không nên, thà rút lui
về, tránh đi còn hơn, như vậy không bị tội lỗi.
Tiểu tượng truyện
còn dặn thêm: nếu dưới mà kiện trên, tai họa tới là tự mình vơ lấy đấy:
hoạn chí xuyết (cũng đọc là chuyết, là đoát) dã:
Phan Bội Châu giảng
hào này, dẫn việc Nguyễn Hoàng muốn kình với Trịnh Kiểm (sự thực Trịnh
Kiểm muốn hại Nguyễn Hoàng, Nguyễn Hoàng sợ), cho người hỏi ý kiến
Nguyễn Bỉnh Khiêm, Nguyễn Bỉnh Khiêm đáp: “Hoành sơn nhất đái, vạn đại
dung thân”, có ý khuyên nên trốn tránh vào Nam cho thoát nạn; đó là ý
nghĩa ba chữ “qui nhi bô” trong hào này.
3. 六 三 : 食 舊 德, 貞 厲, 終 吉 . 或 從 王 事 , 无 成.
Lục
tam: Thực cựu đức, trinh lệ,
Chung cát; hoặc tòng vương sự, vô
thành.
Dịch: Hào 3 âm, Cứ (yên ổn) hưởng cái đức
(ân trạch) cũ của mình (Chu Hi hiểu là giữ cái nếp cũ), ăn ở cho chính
đáng mà thường để lòng lo sợ thì kết quả sẽ tốt; nếu phải đi theo làm
với người trên (chữ vương ở đây trở người trên, không nhất định là vua),
thì cũng đừng mong thành công.
Giảng: Hào 3 đã âm
nhu lại bất chính (vì hào âm mà ở ngôi dương, ở chông chênh trên cùng
quẻ Khảm (hiểm), chung quanh đều là kẻ thích gây sự, kiện cáo (vì hào 2
và 4 đều là dương), cho nên 3 thường phải lo sợ (lệ), nếu hiểu vậy mà
biết giữ gìn thì rốt cuộc sẽ yên ổn.
Hào 3 có hào 5 ở trên ứng và có
“tình” với mình, 6 là dương cương lại là bề trên (ngôi cao), nên có khi
lôi kéo 3 theo nó; trong trường hợp đó, 3 nên an phận thủ thường, cứ
phục tùng 6, đừng mong thành công (chẳng hạn 6 muốn đứng ra kiện, kéo 3
theo thì 3 chỉ nên giúp 6 lấy lệ thôi, đừng ham lập công).
4. 九 四 : 不克 訟 , 復 即 命, 渝 , 安 貞 吉 .

Cửu tứ: Bất khắc tụng, phục tức mệnh, du, an trinh cát.
Dịch:
Hào 4, dương : không thể kiện cáo được, trở lại theo thiên mệnh (lẽ
chính đáng), đổi ý đi, ở yên theo điều chính thì tốt.
Giảng:
Hào này dương cương mà bất trung, bất chính, “tượng” một người ham kiện
cáo. Nhưng không thể kiện ai được: kiện 5 thì 5 ở trên mình, ngôi tôn,
không dám kiện; kiện 3 thì 3 nhu thuận, chịu thua trứơc rồi; kiện 2 thì 2
vừa cương, chính , trung, sáng suốt, đã tiên liệu rồi, không chịu kiện;
còn 1 thì đã về phe với 4. Đành phải bỏ ý ham kiện đi, theo lẽ phải, ở
yên, giữ điều chính, như vậy thì tốt.
5. 九 五 : 訟, 元 吉 .
Cửu ngũ: Tụng, nguyên cát.

Dịch:
Hào 5 dương : xử kiện hay đi kiện, đều rất tốt.
Giảng :
Hào 5 này ở ngôi chí tôn, cương mà minh, trung và chính. Nếu là người
xử kiện thì là bậc có đức, có tài (như Bao Công); nếu là người đi kiện
thì gặp đựơc quan tòa có đức, có tài. Không gì tốt bằng.

6. 上 九 : 或 錫 之 鞶 帶 , 終 朝, 三 褫 之.

Thượng cửu: hoặc tích chi bàn đái, chung triêu, tam sỉ chi.

Dịch:
hào trên cùng, dương : (kiện ) may mà được cái đai lớn (của quan chức)
thì trong một buổi sáng sẽ bị cướp ba lần.
Giảng:
Hào dương này ở trên cùng quẻ Tụng là kẻ rất thích kiện, kiện tới cùng.
Nó ở ngôi 6 là bất chính, cho nên dù có may ra được kiện, thì chẳng bao
lâu cũng sẽ mất hết, rốt cuộc vẫn không lợi.
*
Quẻ tụng này ý
nghĩa các hào rất nhất trí, sáng sủa.
Trước sau chỉ là răn người ta
đừng ham tranh nhau kiện cáo: hào 3 không kiện với ai, tốt; hào 2 muốn
kiện mà sau thôi không kiện, cũng tốt; hào 1 bị kiện thì nên nhường nhịn
một chút, rốt cuộc sẽ tốt, duy có hào 6 bằng kiện tới cùng thì dù có
thắng, cũng hóa xấu.
Còn hào 5 diễn cái ý: có một Tòa án công minh
thì phục cho dân biết bao.

28 thg 4, 2010

Sự Tích Hoa Dâm Bụt


Sự Tích Hoa Dâm Bụt


Ngày nảy và
ngày nay
Trong một căn nhà nhỏ
Có cô bé răng thỏ

Đang ngồi
khóc rưng rưng


Nhìn xung quanh
bổng dưng
Một ông râu bạc trắng
Nâng bàn tay nhỏ nhắn
Hỏi
sao nè cưng ơi!


Cô gái
khóc tơi bời
Bảo bạn trai mắc dịch

Bụt nghe :Hun cái
chích
Hỏi phải làm vầy không?


Cô gái lắc vòng
vòng
Bảo rằng anh ta có
Nhưng chỉ là chuyện nhỏ
Còn ghê hơn
nữa cơ


Bụt một thoáng
ngẩn ngơ
Rồi vuốt ve cô cái
Hỏi giọng đầy êm ái
Phải nó làm
vầy không?



Cô gái lắc
vòng vòng
Bảo rằng anh ta có
Nhưng chỉ là chuyện nhỏ
Còn
ghê hơn nữa cơ!


Bụt một
thoáng thẩn thờ
Rồi thoát y cô bé
Giọng ngọt ngào thỏ thẻ
Phải nó làm vầy không?


Cô gái lắc vòng
vòng
Bảo rằng anh ta có
Nhưng chỉ là chuyện nhỏ
Còn ghê hơn
nữa cơ!


Bụt Một
thoáng ơ hờ
A B C… cô gái
Giọng tỏ ra ái ngại
Phải nó làm
vầy không?


Cô gái lắc vòng
vòng
Bảo rằng anh ta có
Nhưng chỉ là chuyện nhỏ
Còn ghê hơn
nữa cơ!


Bụt
trở nên bơ phờ
Còn quái gì hơn thế!

Cô gái buồn đẫm lệ
Nó bị AIDS Bụt ơi!


Bụt nghe thế
rụng rời

Về sau ngài cũng
chết
Người lê thế lếch thếch
Hóa thành một loài hoa ...

Người đời sau đặt cho
Hoa tên là…Dâm Bụt...