Người ơi
Em hok biết đêm dài hay ngắn
Ở bên Người em hok phân biệt được thời gian
Người cứ đưa em vào cõi mênh mang
Để em được sống gấp nhiều lần hơn thế
...
Dắt tay nhau qua quãng đời dâu bể
Có bóng người thôi cảm giác đơn côi
Để đêm đêm cứ thao thức bồi hồi
Chập chờn mãi mong trời mau sáng
Từ lúc bình minh đến hồi chạng vạng
Đủ chuyện trên đời...
sao chẳng dứt nguồn cơn...
Bỏ đâu rồi cái cảm giác cô đơn
Có ai đó trong anh sao ấm áp...
♥ N ♥ M ♥
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét