Sự Tích Hoa Dâm Bụt
Ngày nảy và
ngày nay
Trong một căn nhà nhỏ
Có cô bé răng thỏ
Đang ngồi
khóc rưng rưng
Nhìn xung quanh
bổng dưng
Một ông râu bạc trắng
Nâng bàn tay nhỏ nhắn
Hỏi
sao nè cưng ơi!
Cô gái
khóc tơi bời
Bảo bạn trai mắc dịch
Bụt nghe :Hun cái
chích
Hỏi phải làm vầy không?
Cô gái lắc vòng
vòng
Bảo rằng anh ta có
Nhưng chỉ là chuyện nhỏ
Còn ghê hơn
nữa cơ
Bụt một thoáng
ngẩn ngơ
Rồi vuốt ve cô cái
Hỏi giọng đầy êm ái
Phải nó làm
vầy không?
Cô gái lắc
vòng vòng
Bảo rằng anh ta có
Nhưng chỉ là chuyện nhỏ
Còn
ghê hơn nữa cơ!
Bụt một
thoáng thẩn thờ
Rồi thoát y cô bé
Giọng ngọt ngào thỏ thẻ
Phải nó làm vầy không?
Cô gái lắc vòng
vòng
Bảo rằng anh ta có
Nhưng chỉ là chuyện nhỏ
Còn ghê hơn
nữa cơ!
Bụt Một
thoáng ơ hờ
A B C… cô gái
Giọng tỏ ra ái ngại
Phải nó làm
vầy không?
Cô gái lắc vòng
vòng
Bảo rằng anh ta có
Nhưng chỉ là chuyện nhỏ
Còn ghê hơn
nữa cơ!
Bụt
trở nên bơ phờ
Còn quái gì hơn thế!
Cô gái buồn đẫm lệ
Nó bị AIDS Bụt ơi!
Bụt nghe thế
rụng rời
Về sau ngài cũng
chết
Người lê thế lếch thếch
Hóa thành một loài hoa ...
Người đời sau đặt cho
Hoa tên là…Dâm Bụt...
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét