Đã bao lần anh chợt nhớ ngày xưa
 Cái thuở ban đầu ngập ngừng bỡ ngỡ
 Em e  ấp trong tay mang cặp vở
 Anh hoang đàng như một kẻ ngông nghênh
 
 Có một  lần khung trời rộng thênh thênh
 Cây trút lá rơi đầy trên hè phố
 Anh lẽo  đẽo theo sau như tên ngố
 Em cười thầm…sao chậm thế chàng ơi…
 
 Có một  lần lớp tổ chức đi chơi
 Anh chở em trên chiếc xe cũ kỹ
 Ruột xe mềm bánh xe  thì bẹp dí
 Hai đứa lò mò cả buổi mới tới nơi
 
 Rồi bao ngày qua lại lại  lại qua
 Ta mỗi đứa một khung trời đại học
 Và từ đó hồn mỗi người một  góc
 Bắt đầu xa rồi mãi mãi rời xa…
 
 Để bây giờ trong những giấc mơ  qua
 Anh ngồi nhớ những mây trời năm cũ
 Gió thu về lá vàng rơi ủ rũ
 Vẫn  đường xưa giờ lặng lẽ mình ta.
 
 05.10.07
 
 
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét