Con mèo nhỏ thì ôm bao nhiêu cũng được! Còn con mèo đến 15 tuổi như đệ thì ...chưa có
! Mà nếu có chỉ cho đệ ngắm từ xa thôi !
Con mèo hiện tại thì biết!
Chẳng những gặp mà có thể đã nhiều lần rồi! Nhưng bản thân làm sao biết được! Nếu không lướt qua nhau thì giờ chắc huynh vợ nhiều không kém Vi Tiểu Bảo!
Ngày xưa huynh từng nghĩ như thế với 1 người, nhưng cuối cùng thì vẫn không thể hiểu nổi.
Chuyện vay trả rất trừu tượng! Có nhiều khi bản thân vay mà chẳng biết là mình đang vay, cho vay mà chẳng để ý là mình đang cho vay! Khi mà ta quá chú ý về chuyện vay trả thì cuộc sống sẽ dẫn đến bế tắt, con người sẽ trở nên gim gút bực bội! Mặc kệ, miễn sao có nợ thì trả nợ!
Huynh thường đùa với mấy chị em đồng nghiệp rằng: “ Anh với em có duyên làm chung cty, giờ chỉ cần em cho anh mượn tiền nữa, kể như tụi mình có duyên có nợ”. Chỉ nói vậy thôi mà chẳng ai cho mượn
Các nhà tâm lý khuyên ta khi buồn, khi lo thì nên kiếm 1 việc gì đó làm cho khuây khỏa! Muội cũng có thể chia sẻ với bạn thân (có thể tin tưởng được), có thể viết nhật ký, blog, có thể làm thơ, chơi games….
Có 1 bí mật này giờ chẳng còn là bí mật nữa, vì huynh sẽ nói. Huynh đến với VLTK cũng trong 1 lần tuyệt vọng kiểu đó! Chán cuộc sống vô cùng! Rồi chơi games, chơi hoài chẳng có đầu óc đâu mà suy nghĩ vơ vẩn nữa!
Huynh có đọc đâu đó 1 phương pháp chữa bệnh bằng cách yêu cầu người bệnh viết ra tất cả cái đau của mình, diễn tả được nó, kết quả giảm được 75% cơn đau! Cái này có thí nghiệm trên số lớn và được y học quốc tế công nhận hẳn hoi! Muội có thể áp dụng thử xem… Viết ra tất cả các gút, diễn tả chi tiết vì sao mình rối, viết đi viết lại 50 lần thì đảm bảo không còn rối nữa!
Chúc muội luôn vui vẻ!
Hình như diễn đàn mình không hỗ trợ post nhạc nên chẳng biết post thế nào! Đưa link một nơi khác thì hình như bị cho là vi phạm! Thôi thì bà con chịu khó vào google search cụm từ “ nỗi nhớ xa xôi – Noname”, hoặc “Niềm Mơ- Noname” chắc chắn sẽ có! Ở một số diễn đàn nick của Thiết Hoa là Noname, LoveBlue,…
Trích dẫn:
Từ bài viết của langleyeuem mèo nhà huy bít bắt chuột ko |
Trích dẫn:
Từ bài viết của maytimchantroi Có khi nào trên đường đời tấp nập Ta vô tình đi lướt qua nhau ... Huynh đã gặp trường hợp này bao giờ chưa ? |
Trích dẫn:
Từ bài viết của maytimchantroi Huynh đã khi nào hiểu một ai đó, tới mức ko cần họ nói huynh cũng hiểu chưa? |
Trích dẫn:
Từ bài viết của maytimchantroi Cuộc sống vốn có vay có trả, mà muội thấy đôi khi có nhiều người chỉ vay ko trả. Có nhiều người ko vay mà cứ trả hoài hoài . Huynh nghĩ sao |
Chuyện vay trả rất trừu tượng! Có nhiều khi bản thân vay mà chẳng biết là mình đang vay, cho vay mà chẳng để ý là mình đang cho vay! Khi mà ta quá chú ý về chuyện vay trả thì cuộc sống sẽ dẫn đến bế tắt, con người sẽ trở nên gim gút bực bội! Mặc kệ, miễn sao có nợ thì trả nợ!
Huynh thường đùa với mấy chị em đồng nghiệp rằng: “ Anh với em có duyên làm chung cty, giờ chỉ cần em cho anh mượn tiền nữa, kể như tụi mình có duyên có nợ”. Chỉ nói vậy thôi mà chẳng ai cho mượn
Trích dẫn:
Từ bài viết của maytimchantroi Muội rất hay gỡ rối cho người khác, nhưng khi mình bị rối thì lại ... ko thể gỡ nổi . Huynh cho muội 1 lời khuyên được ko ? Khi người ta tuyệt vọng, ko còn gì để bấu víu, sẽ phải làm gì ? |
Có 1 bí mật này giờ chẳng còn là bí mật nữa, vì huynh sẽ nói. Huynh đến với VLTK cũng trong 1 lần tuyệt vọng kiểu đó! Chán cuộc sống vô cùng! Rồi chơi games, chơi hoài chẳng có đầu óc đâu mà suy nghĩ vơ vẩn nữa!
Huynh có đọc đâu đó 1 phương pháp chữa bệnh bằng cách yêu cầu người bệnh viết ra tất cả cái đau của mình, diễn tả được nó, kết quả giảm được 75% cơn đau! Cái này có thí nghiệm trên số lớn và được y học quốc tế công nhận hẳn hoi! Muội có thể áp dụng thử xem… Viết ra tất cả các gút, diễn tả chi tiết vì sao mình rối, viết đi viết lại 50 lần thì đảm bảo không còn rối nữa!
Chúc muội luôn vui vẻ!
Trích dẫn:
Từ bài viết của 1t2u3a4n Bác soạn nhạc lúc buồn, điều đó chứng tỏ bác đã từng... soạn nhạc . Bác có thể cho anh chị em... nghía đôi chút không? |
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét